Tiểu thư khuê các cổ đại không thể tùy tiện bước ra cửa, chủ mẫu cho phép mới được đi.
Phạm vi hoạt động mỗi ngày đều loanh quanh trong hậu viện.
Nhàm chán thế đương nhiên sẽ kiếm chuyện với nhau, nào tới đấu đi.
Chủ viện cũng có máu mặt ghê cơ, Ninh Thư còn phải xin nha hoàn canh cửa xem có thể gặp Vân di nương không.
"Tam tiểu thư, phu nhân bảo người vào đi." Nha hoàn nói với Ninh Thư.
Ninh Thư đáp một tiếng rồi bước vào trong đại sảnh.
Điệu bộ Vân di nương rất ngông nghênh, bên cạnh có vài nha hoàn hầu hạ, điệu bộ như đương gia chủ mẫu.
Vân di nương không có danh chính thê. Mặc dù người trong phủ đều gọi bà ta là phu nhân, nhưng bước khỏi Lư gia sẽ không ai thừa nhận.
Trong phòng bày đầy các vậy trang trí tinh tế tráng lệ.
Vân di nương nằm trên nhuyễn tháp, mặc áo gấm, đầu đầy châu ngọc, tư thế bức người.
Con người ta thiếu thứ gì thì sẽ cố gắng khoe khoang nó. Vân di nương càng thể hiện tư thái của mình, càng nói rõ khát vọng trong lòng bà ta.
Ninh Thư cúi người hành lễ, "Vấn an phu nhân."
Vân di nương đặt chén trà xuống, không để ý hỏi: "Có chuyện gì?"
"Mỗi lần nguyệt sự đến, bụng dưới đều đau đau nhức khó nhịn, giờ muốn rời phủ lấy ít thuốc." Ninh Thư ngoan ngoãn đáp, cúi đầu, nhìn rất hèn mọn.
Vân di nương ừ một tiếng, "Bạc đủ không?"
"Đủ rồi ạ, có bạc phát theo tháng." Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2634226/chuong-1298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.