Cả mấy người họ đi một lúc thì cũng tới nhà của lão trưởng thôn, lần này thấy người tới không chỉ là Dương Vũ mà còn là mấy người khác thì lão ta có chút khó hiểu, thế nhưng vừa tiến tới không kịp nói gì đã bị Dương Vũ cướp lời
-ông cùng vợ con phải ở yên trong nhà, nếu như qua mấy canh giờ nữa không thấy chúng tôi quay lại thì phải lập tức rời đi ngay, hiểu chưa? Lão ta nghe thấy hắn nói vậy thì biết chắc chắn sự tình không bình thường, gật gật đầu đồng ý, thấy vậy thì Dương Vũ cũng không nói gì thêm nữa, lập tức đi thẳng ra phía góc vườn ngày hôm qua, mấy người kia cũng lập tức đi theo, lão trưởng thôn đứng đó bần thần một lúc thì cũng lật đật mà chạy vào trong nhà, đóng chốt cài then cẩn thận, khuôn mặt cũng hết sức ngưng trọng.
Ra tới nơi thì Dương Vũ liền tiến thẳng đến cỗ thạch phiến kia mà ngồi xuống, vỗ vỗ lên trên mặt mấy cái nói với mọi người
-đây, chính là chỗ này
Liễu giao tiên tử cũng ngay lập tức đi tới, ngồi xuống đưa tay sờ lên từng đường vân trên thạch phiến mà cảm nhận, không sai, đây đích thị là ấn kí của Liễu tiên phái bọn họ, lập tức lại đứng lên ra hiệu, Thanh Trường và Đằng Thanh thấy vậy liền hiểu ý, bỏ cái giỏ đằng sau lưng xuống, lấy từ trong đó ra bảy cây kiếm gỗ đào, mấy cây nến trắng cùng một đống dây chỉ chu sa đã được sâu tiền đúc mẫu đặt xuống đất, lại nói loại chỉ này cũng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ki-huyen-mon/3756294/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.