Mấy hômquên không mở hòm thư, trong đó lại có thêm mấy bức thư tình, đều là gửi cho HạSâm Triệt. Những cô nàng si tình này đúng là anh dũng không chịu khuất phục.Khi đi ra ngoài, Xuân Phi nhét mấy bức thư tình ấy vào ba lô. Lúc đến trườngmới nhớ ra, đang định xé thì Tiểu Thái hét lên và ngăn lại:
- Đừngmà, cho mình đi, coi như là của người phúc ta.
- Hộitrưởng hội học sinh biết bức thư tình mà mình nhận được là do một kẻ lười biếngđổi tên gửi cho mình thì sẽ thế nào?
- Chéplại thì vẫn là nội dung ấy mà. Hơn nữa nét chữ của người ta đẹp hơn của mìnhmà.
- Khôngcó thành ý. Cô không còn gì để nói.
- Thếthì biết làm thế nào, chưa chắc anh ấy đã đọc nó. Tiểu Thái nằm bò ra bàn, viếttên mình lên bì thư vừa mới mua. Thỉnh thoảng cô ấy cũng trọng sắc khinh bạn.Lớp học của hội trưởng hội học sinh đang liên hoan đón xuân. Sau buổi liên hoansẽ nghỉ tết. Nếu là bình thường thì Tiểu Thái sẽ không có dũng khí ấy. Cô làquả hồng mềm nhũn chỉ biết ăn to nói lớn.
XuânPhi mở cánh cửa của phòng họp. Trên bàn không có giáo án. Bóng tôi lạnh buốt vàđột ngột khiến cô tức giận. Đúng là quá đáng, cứ làm như chỉ có một mình côsống trong mùa đông giá rét này. Cô giáo là một người ích kỷ, cứ tưởng rằng chỉcần hai câu khen ngợi là có thể khiến cô vui mừng như trúng thưởng. Cô khôngphải là học sinh tiểu học, lại còn ngoan với không ngoan. Đúng là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-khieu-vu-voi-ai/3178783/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.