Daniu nhìn chằm chằm vào pháp sư, gã không biết rõ người này rốt cuộc là ai nhưng có vẻ như đây là một kẻ rất mạnh.
“Ngươi là ai?”
Pháp sư chỉ nhìn gã, im lặng không đáp. Ông chỉ làm việc cho một mình Andrew, hoàn toàn không có nghĩa vụ phải trả lời câu hỏi của hắn.
Andrew một tay ôm Hứa Gia Văn, nhếch môi mỉm cười một cách đầy ngạo mạn sau đó lại tiếp tục điều khiển đàn dơi của mình nhào đến bọn họ mà cắn xé.
Cảnh tượng trước mắt tựa như một thước phim kinh dị được phát trực tiếp, cậu chưa bao giờ nghĩ sẽ có một ngày mình tận mắt chứng kiến hình ảnh này, nó hoàn toàn vượt xa sức tưởng tượng của cậu.
Đàn dơi quỷ cứ như một con mảnh thú hung ác điên cuồng dùng móng vuốt của mình cào nát da thịt họ ra ăn một cách ngon lành, máu tươi không ngừng bắn ra, một vài giọt thậm chí máu bay xa đến mức dính hẳn lên mặt trước ánh mắt đầy kinh hoàng của Hứa Gia Văn.
“Chậc, bẩn quá.”
Có lẽ hắn nên dạy dỗ lại đám thú cưng của mình, tại sao chúng lại để máu bẩn dính lên đến tận mặt cậu như vậy?
Andrew điềm đạm lấy từ trong túi ra một chiếc khăn tay, dịu dàng lau đi máu bẩn cho Hứa Gia Văn.
Lần này hắn không che mắt cậu lại như những lần trước, hắn muốn để cậu chứng kiến kết cục những kẻ muốn hãm hại mình, để cậu biết hắn hoàn toàn có khả năng bảo vệ cậu.
Thật khủng khiếp!
Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-quy-ngai-cong-tuoc/2848175/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.