Pháp sư có chút không tin vào mắt mình, đàn dơi đó là một trong những dơi quỷ mạnh nhất được Andrew huấn luyện, lý nào lại có thể dễ dàng bị tiêu diệt đến như vậy?
Ông tiến lên mấy bước, định kiểm tra xem làn khói trắng từ đó bóc ra rốt cuộc là thứ thần thành gì mà lại có thể khiến chúng dễ dàng nổ tung đến như vậy. Thế nhưng, chúng dường như có linh tính, thấy ông đến gần liền dễ dàng nhận ra được ý đồ.
Nó bỗng chốc thay đổi hình dạng trở thành một thanh kiếm sắc nhọn, đầu mũi kiếm chỉa thẳng về phía ông mà đâm đến.
Ông nhìn nó đầy phòng bị, chỉ là ngay khi sắp chạm được vào ông nó lại đột nhiên đổi hướng, nhắm ngay vị trí trái tim Andrew mà tấn công.
“Thật lắm chuyện.” Hắn tay không cầm chặt đầu kiếm, hơi dùng lực siếc chặt một chút thanh kiếm liền tan biến vào trong không khí.
“Anh bị điên sao?”
Hứa Gia Văn không hiểu nổi, rõ ràng có thể né đi tại sao lại cứ phải dùng tay chặn kiếm để nhận thêm vết thương thế này!
Biết rõ thái độ cậu dành cho mình xuất phát từ sự lo lắng nên Andrew càng thêm thoải mái nở một nụ cười đầy tự tin nói: “Không sao, chút vết thương nhỏ này không thể chết được.”
Pháp sư đứng ngay sau lưng ném cho hắn một ánh mắt khinh bỉ, trong lòng âm thầm suy nghĩ, thử để nó đâm được đến tim là ngài chỉ có nước đi tông!
Vết thương Andrew chỉ trong chớp mắt đã lành lại, Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-quy-ngai-cong-tuoc/2848172/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.