Sự tử tế của chúng không kéo dài được lâu, Cát Diệp vẫn phải chịu cảnh bị kiểm soát chặt chẽ đến từng giây. Toàn bộ cửa sổ và lối ra đều khóa chặt. Và đáp lại mọi hành động chống đối của cô luôn là sự thờ ơ đến đáng sợ.
Hôm nay cô tiếp tục tìm cách bẻ ổ khóa bằng chiếc kim băng cài tóc. Như mọi khi, phương án này cũng thất bại.
Căn biệt thự nằm trên mỏm đá chỉ cách mặt biển vỏn vẹn mười mét. Ấy thế mà khoảng cách giữa cô và tự do cứ thế xa dần.
Ở nơi đây, chúng không làm hại cô, nhưng lại không hề nói rằng sẽ giữ an toàn cho cô. Dường như Cát Diệp đang là một phạm nhân chờ đến ngày hành quyết. Sớm muộn rồi âm mưu này sẽ bị lật tẩy, và khi ấy cô không chắc mình được yên ổn sống sót.
Cô lo lắng một, hẳn Đế Thiết Thành càng phải lo lắng mười. Cát Diệp đã thuộc nằm lòng tính cách của anh.
Chắc hẳn mấy ngày nay anh không ngừng điên cuồng tìm kiếm cô. Thức khuya, bỏ bữa, đến tự chăm sóc mình cũng không màng. Đế Thiết Thành rồi sẽ hóa thành dã thú lạc lối và đơn độc biết bao.
Không ai tưởng tượng nổi cơn thịnh nộ của con quỷ khi bị cướp mất cô búp bê mà nó dốc hết ruột gan sủng ái sẽ đáng sợ ra sao.
Đêm nay lại tiếp tục là một đêm thao thức.
Cát Diệp nhớ anh rồi...
Ánh trăng ngoài kia tròn vành vạch, không có tuyết rơi nhưng gió cuối đông vẫn thổi lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-de-thieu/2914568/chuong-66.html