"Thả tôi ra! Đừng chạm vào người tôi! Lũ sâu bọ hèn hạ!" Cát Diệp vùng vẫy kịch liệt.
Chúng buông tay cô, trực tiếp sờ nắn khắp nơi trên tấm thân thiếu nữ nóng bừng. Từ cổ, lưng, bụng, đùi cho tới ngực, gần như tất cả mọi vùng đều đã in hằn dấu vân tay thô kệch của chúng.
Một cảm giác buồn nôn dâng trào dữ dội trong ruột gan Cát Diệp.
Cơ thể này cô đã nguyện trao trọn cho Đế Thiết Thành, và chỉ anh là người duy nhất được phép hưởng thụ. Bất kì ai khác chạm vào khi chưa có sự cho phép đều được xem là một sự xúc phạm nặng nề không thể tha thứ.
Những nơi từng được Đế Thiết Thành dịu dàng mơn trớn, đặt lên bao nụ hôn nồng nàn, giờ đây bị đè nặng bởi miệng lưỡi bẩn thỉu vô cùng.
Hàng râu đàn ông lởm chởm không ngừng chọc vào da thịt cô, gương mặt đỏ bừng của cô nhăn nhó trông thật thảm hại.
Tác dụng mạnh của liều xuân dược khiến người cô mềm nhũn và mất sức nhanh chóng. Mồ hôi túa ra đầm đìa, nơi tư mật tiết dịch ướt đẫm.
Rồi Đế Thiết Thành sẽ ra sao khi biết được dáng vẻ đầy mâu thuẫn này? Liệu anh có ghê tởm cô búp bê vốn được coi là đơn thuần và trong sạch?
Hứng tình, nghiệt ngã, đau đớn, nhục nhã, căm hận,... tất cả những cung bậc cảm xúc ấy cùng chạm tới đỉnh điểm và giày vò Cát Diệp như một cực hình mà vĩnh viễn cô không nguôi ám ảnh.
Áo quần của cô tả tơi, nội y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-de-thieu/2914564/chuong-67.html