Vệ Sóc dẫn theo Tạ Quân và Dương công công, cùng nhau đến hành cung Thái Vi, mấy ngày này người Đông Cung được chỉ miễn trực, ai nấy đều tinh thần thoải mái dễ chịu.
Mấy ngày trước bị quấy rầy khiến Diêm Vũ cả tinh thần lẫn thể xác đều mệt mỏi, lúc tắm rửa tựa vào thành bồn tắm cũng có thể ngủ thiếp đi.
Tiểu Huyền lại bưng một thùng nước nóng vào, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, gần như không thể rời mắt.
Diêm Vũ đang nhắm mắt, mấy lọn tóc rối bị mồ hôi mỏng làm ướt, hơi lộn xộn dính vào khóe trán, gương mặt trắng nõn ửng hồng, gợn sóng theo nhịp thở nhẹ nhàng của nàng mà khẽ lay động, nâng đỡ một đôi nhũ hoa tròn trịa nửa nổi lên mặt nước, cho dù là ngọc bạch ngưu thượng hạng cũng không sánh bằng.
Nhìn xuống cổ thon dài, một vết hôn như dấu ấn khắc ở đó, hẳn đã có mấy ngày rồi, xung quanh một vòng ửng lên màu xanh vàng, Tiểu Huyền chợt đỏ mặt, trong lòng thầm nghĩ, không biết nàng từ khi nào đã thân mật với thái tử rồi.
Lúc đổ thêm nước vào, Diêm Vũ khó khăn lắm mới mở được mắt.
"Ta ngủ bao lâu rồi..." Nàng dùng tay vốc ít nước vỗ lên mặt xoa xoa, "Sao cũng không gọi ta?"
Tiểu Huyền tiếp tục múc nước nóng vào bồn tắm: "Cô nương chỉ chợp mắt một chút thôi, không ngủ lâu đâu."
Diêm Vũ giữ tay nàng lại: "Được rồi, lát nữa đến lượt ngươi tắm, mấy thứ này để lại hết đó."
Nói xong, nàng đứng dậy từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-rem-pha-le/3590987/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.