Buổi chiều thu trời trong gió mát. Cung nữ đứng thành một hàng, lặng lẽ chờ đợi Tiêu quý phi đến.
Đột nhiên một làn hương thơm thoảng qua, kiệu hoa đã đến trước mặt họ.
Mành the che khuất, không nhìn rõ dung nhan quý phi nương nương, chỉ nghe nàng nhỏ giọng dặn dò cung nữ bên cạnh mấy câu, người kia liền mang vẻ mặt tươi cười bước về phía đám đông: "Diêm Vũ cô nương có đây không?"
Nàng không nghĩ ra quý phi tìm mình có chuyện gì, bước ra khỏi hàng, cung nữ kia dẫn nàng đến bên cạnh kiệu hoa.
Tiêu quý phi vén tấm mành lên: "Ngươi vào cung đã lâu nhất, ở bên cạnh thái tử cũng lâu nhất, bổn cung nghĩ, việc này nếu muốn làm tốt, vẫn phải để người bên cạnh điện hạ ra tay giúp đỡ."
"Nô tỳ tuy không biết quý phi nương nương vì việc gì mà đến." Diêm Vũ đáp lời, vẻ mặt không kiêu ngạo cũng không tự ti, "Nhưng.. mọi việc nội vụ Đông Cung đều do Vương công công cai quản, ông ấy theo điện hạ đến hành cung Thái Vi vẫn chưa về, nương nương nếu không phải việc gấp, chi bằng đợi ông ấy trở về?"
Tiêu Quý phi che miệng cười khẽ: "Loại chuyện này, Vương công công làm sao mà hiểu được."
Cười xong, gương mặt lại tràn ngập vẻ bi thương nhàn nhạt, trông có vẻ hơi giả tạo: "Tiên hoàng hậu mất sớm, bệ hạ bận rộn triều chính cũng không rảnh để ý, chỉ thấy sắp đến tuổi trưởng thành nghị hôn, bên cạnh thái tử lại không có lấy một người tri kỷ, tiểu lang quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-rem-pha-le/3590988/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.