🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc trước được Lữ công dạy dỗ mấy năm, học vấn của thái tử cũng vạn quyển, hôm nay khi Tạ Quân đem bài tập gần đây của hắn trình lên Vệ Nghị xem, cũng công bằng mà đánh giá: "Tuy thơ văn không tính là xuất sắc, nhưng nét chữ kia lại cực tốt, tùy ý phóng bút, khá có phong thái chín chắn sớm, vững vàng mà nhuần nhuyễn."



Vệ Nghị vội vàng liếc qua một lượt từ đầu đến cuối: "Thơ, chí chi sở chí dã, giấu trong lòng thì là chí, viết lên giấy thì là thơ, câu đối này không công phu, vần điệu không bằng phẳng, đủ thấy tâm hắn nổi nổi chìm chìm! Nghe nói thái tử ngày ngày không bỏ lỡ cưỡi ngựa bắn cung, với học vấn, thái phó vẫn phải bỏ công sức nhiều hơn mới phải!"



Tạ Quân im lặng một lúc, nuốt lại một tràng lời muốn nói.



Hắn tự nhận thơ từ khá tốt, ngoài thiên phú ra, cũng do kinh nghiệm nhân sinh phong phú, thái tử là người kế vị của đất nước, phải học cách trị quốc an dân, cần có tầm nhìn rộng lớn, chứ cứ mãi bi xuân thương thu, vì vạn vật đều cảm động, làm sao có thể bày mưu lập kế, chăm lo việc nước.



Nhưng bệ hạ rõ ràng không nghĩ vậy.



"Hắn học theo nét chữ của Cố Chính Hi." Vệ Nghị lại cầm bút son, chậm rãi viết lên trang giấy kia, "Ngươi là đệ tử thân cận của ông ta, sao lại không nhìn ra?"



Tạ Quân nhận lấy tờ giấy, trên đó viết bốn chữ, chỉ có vậy thôi.



Vệ Nghị tiếp tục nói: "Có một việc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-rem-pha-le/3590986/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.