Lý Thế Bảo hôn lên môi tôi cưng chiều nói:
- Em ngủ đi anh ở đây rồi sáng thức dậy chúng ta lập tức về nhà, được không?
- Dạ được em rất vui khi anh ở đây, ngủ ngon.
Tôi hôn lên môi Lý Thế Bảo một cái rồi chui vào lòng anh ấy tìm tư thế thoải mái để ngủ, anh ấy cũng hôn lên trán tôi nói:
- Ngủ ngon bé cưng.
Sáng hôm sau tôi gặp lại bạn của Lý Thế Bảo là Trần Quang Đạt để cảm ơn và nhất là 4 người lính đã cứu tôi hôm trước, sao đó chúng tôi chia tay với họ và lên chuyên cơ của Lý Thế Bảo trở về thành phố.
…
Về đến nhà mọi người đều đi ra ngoài cửa đợi tôi, bà chủ vừa thấy tôi bước xuống xe đã vội chạy đến ôm tôi, khoé mắt bà hơi đỏ hỏi tôi:
- Con gái con có sao không trong người thế nào rồi, để ta xem có bị thương ở đâu không?
Rồi bà xoay trái xoay phải xem tôi có bị thương gì không? Tôi vui vẻ nói:
- Dạ thưa bà chủ con không sao ạ.
Bà quản gia và mọi người kiểu lo lắng cho tôi quá cũng không kể gì nữa chạy đến quay quanh tôi hỏi thăm, bà quản gia nói:
- Con về nhà mọi người mừng lắm mấy hôm nay ai cũng lo.
Mấy chị làm chung vừa hỏi thăm mà vừa tức giận:
- Đúng đó bé Hân ai cũng sợ không biết em thế nào, mẹ em đúng là người phụ nữ độc ác.
- Chị ngày nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-vao-nha-toi-thi-em-phai-lam-vo-toi/3414233/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.