Tôi nhớ lại lúc nãy bà chủ và ông chủ đều thấy tôi nằm trên giường của anh và biết tôi có con với anh, nhưng tại sao họ lại không ngăn cản, hay có thái độ gì hết vậy kết cuộc là sao? Tôi ngước lên hỏi Lý Thế Bảo:
- Anh lúc nãy ông chủ và bà chủ thấy em nằm trên giường của anh rồi, nhưng tại sao họ lại không có phản ứng gì hết vậy?
Lý Thế Bảo cười vẫn ôm tôi mắt thì nhắm mà trả lời:
- Thì bây giờ em nên thai đổi cách xưng hô đi là vừa, đừng có xuốt ngày ông bà chủ nữa nên gọi là ba mẹ chồng được rồi.
Tôi quánh nhẹ lên vai Lý Thế Bảo nói:
- Anh này thiệt tình, em hỏi thật mà?
- Thì anh nói thật mà, thôi em đừng suy nghĩ nhiều nữa ngủ một chút đi, chiều nay ăn cơm mọi người sẽ giải đáp thắc mắc cho em.
Vì cảm thấy hơi mệt nên tôi cũng nghe lời Lý Thế Bảo nhắm mắt ngủ một chút, đến chiều khi đến giờ cơm tôi cùng anh ấy đi xuống dưới nhà.
Hôm nay vào giờ cơm tôi định đi qua phía bà quản gia đứng để đợi phục vụ như mọi khi, nhưng Lý Thế Bảo kéo tay tôi đến ghế bên cạnh anh ngồi xuống.
Xuốt bữa ăn tôi thật sự rất ngại ngùng và hồi hợp nhưng mọi người thì rất tự nhiên, bà chủ còn gấp thức ăn cho tôi nữa.
Xong bữa cơm rồi mọi người đều lên phòng khách ăn trái cây ngồi nói chuyện với nhau, nhưng bữa tối hôm nay thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-vao-nha-toi-thi-em-phai-lam-vo-toi/3414234/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.