Nơi đây đẹp quá, những tán cây rợp bóng, vườn hoa rực rỡ đang khoe sắc, đám trẻ tung tăng chạy nhảy khắp mọi nơi, chúng nó rượt đuổi nhau náo nhiệt, tôi bước đến đưa tay bế một bé gái đang nằm một mình ở đấy, nó đáng yêu lắm, đôi mắt to tròn như hai viên bi. Từ xa một người đàn ông đi tới, dang tay ra, đứa bé đột nhiên bay bổng trên không trung rồi hạ dần trên tay ông ấy..
- Về đi, đừng lưu luyến nữa..
- Đứa bé..
- Cô và nó đã hết duyên, ta sẽ đem nó đi..
Đôi chân ông từ từ rời khỏi mặt đất, phút chốc cả thân người bay vút lên cao rồi biến mất sau lớp mây mờ nhạt. Tôi gào thét, chạy theo nhưng vô vọng, ông ấy tan biến không một dấu vết, như chưa từng tồn tại..
- Không.. Không..
- Thu, Thu, em ơi..
Tôi khó nhọc mở mắt, đôi mi cứ rủ xuống mệt nhoài.. Bàn tay yếu ớt sờ lên bụng mà hỏi Quang:
- Con, con tôi?
Quang nằm lấy tay tôi, cảm nhận rất rõ sự khô ráp chai sạn từ lòng bàn tay anh, mắt đỏ hoe, như thể vừa trải qua cơn mưa nước mắt.
- Rồi mình sẽ có những đứa con khác, cố lên em..
- Anh nói vậy là sao, con tôi đâu, các người mau trả con lại cho tôi..
Quang ôm tôi, hình như anh ta khóc:
- Bình tĩnh, bình tĩnh đi em..
Tôi chống cự, dùng chút sức lực còn sót lại xô đẩy Quang ra, nhưng chẳng ích gì, vì lúc này hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ra-bong-toi-de-yeu-anh/2668600/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.