Nghe tiếng cười nói dưới nhà, tôi bước xuống thì vừa lúc cái Thúy nó đi lên:
- Đi với trai hai ngày liền, vui quá chị Thu nhỉ?
Tôi nhìn nó, sao nó lại biết chứ, nhưng tôi cũng cười lại với nó:
- Em cũng có thời gian quan tâm chuyện của chị vậy à, tưởng đâu bận chăm sóc lão trưởng phòng chứ, em giỏi thật Thúy ạ.
Nó nhìn lên nhìn xuống như xem Quang ở đâu, ghé tai tôi:
- Chị đừng nói bậy bạ, coi chừng tôi đó.
- Ôi, mày làm tao sợ quá, cẩn thận cái thân tạp nham của mày kẻo có ngày bị đánh ghen, được thành người nổi tiếng đấy..
- Chị... Chị đừng đắc ý vội, dù sao cũng dùng chung thằng đàn ông với tôi thôi, chẳng hơn nhau đâu chị Thu ạ...
Thấy Quang, tôi giả vờ lảo đảo, vớ tay vào cầu thang:
- Á, Thúy, em làm gì vậy?
Quang vứt chiếc cặp xuống, chạy lên đỡ tôi:
- Thu Thu... Chuyện gì vậy.
Cái Thúy vừa mở miệng tôi liền nhanh hơn lấn hết giọng nó:
- Em không biết, tự dưng Thúy nó xô em.
Quay sang Thúy, tôi nói:
- Thúy, em ghét chị thì cũng nghĩ đến đứa bé chứ, hay em định hại nó em mới vừa lòng, sao em ác thế, nó là máu mủ của anh Quang mà..
Quang quát nó:
- Thúy, có đúng không?
Nó liếc tôi, ánh mắt ngút ngàn lửa hận:
- Chị Thu, được lắm..
Nó xô Quang một bên giành lối lên phòng, chắc hẳn là nó điên lắm, vì nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ra-bong-toi-de-yeu-anh/2668601/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.