Hôm sau, trời sáng trưng rồi mà Khổng Hi Nhan vẫn chưa rời giường, nàng nằm trên giường đổi tư thế này rồi tư thế khác, cuối cùng bị tiếng pháo trúc nổ bên ngoài đánh thức, đôi mắt lim dim buồn ngủ mở ra, nặng nề thở dài.
Mùng một năm mới muốn ngủ một giấc thật ngon, đúng là không dễ dàng!
Yên Yên thấy nàng đứng dậy, không biết đi ra từ góc nào, bước đến bên giường, nhảy lên, hướng đôi mắt xanh thẳm nhìn nàng, kêu: "Meo meo."
Khổng Hi Nhan cúi đầu nhìn nó: "Yên Yên."
Yên Yên chủ động tiến lên, cọ đầu vào lòng bàn tay Khổng Hi Nhan, dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời.
Khổng Hi Nhan mặt mày vui vẻ, hai mắt dịu dàng.
Cửa phòng bị mở ra, sau đó Trì Vãn Chiếu xuất hiện, mở miệng nói: "Em dậy rồi."
Khổng Hi Nhan nghiêng đầu nhìn cô: "Vâng."
Trì Vãn Chiếu: "Có muốn ngủ thêm không?"
Khổng Hi Nhan nghe tiếng pháo trúc ầm ĩ, bất lực nói: "Thôi, cũng không ngủ được đâu."
Trì Vãn Chiếu đi đến cạnh giường, cúi đầu nhìn nàng: "Muốn chị nằm cùng không?"
Khổng Hi Nhan mím môi: "Chị nằm cùng thì em càng không ngủ nổi ý."
Trì Vãn Chiếu:....
Nàng chặn họng Trì Vãn Chiếu thành công thì tủm tỉm cười ôm Yên Yên xuống giường đi vệ sinh cá nhân.
Vương Hải Ninh đang cặm cụi trong bếp nấu bữa sáng, nhìn thấy Khổng Hi Nhan bước ra thì cười cười: "Hi Nhan, năm mới vui vẻ"
Khổng Hi Nhan đứng tại chỗ ôm Yên Yên, nàng cầm một chân của Yên Yên lên vẫy vẫy: "Năm mới vui vẻ!"
Yên Yên kêu lên meo meo, con mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-nham-vao-con-duong-hon-nhan/525963/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.