“Helen!”
“Hi Jay!”
Lục Tuấn mở cửa xe, mời cô vào bên trong ngồi, sau đó lái đi.
“Sao hả? Làm việc sáng đêm mệt lắm à?”
Helen dụi mắt sau đó thì nhún vai tỏ ra không vấn đề gì.
“Tôi thật không có sung sức bằng anh. Đêm qua party xong anh còn xã giao với đám công tử đến tận giờ này, còn hơi sức ngang qua công ty đón tôi ăn sáng.”
“Nhưng phụ nữ các cô thức một đêm phải tốn rất nhiều mĩ phẩm mới có thể bù lại được... Chung quy vẫn do em muốn mình ôm đồm nhiều việc.”
“Anh vẫn lo tôi bị chứng hăng say sau khi thất tình hả?”
“Lẽ thường thôi, tôi không cười em đâu.”
Helen bật cười thành tiếng: “Anh tin cũng được, không tin cũng mặc. Bây giờ tôi thật sự thấy nhẹ nhõm, không cần lo lắng đến tương lai của một người trọng nguyên tắc và phiền não đến những bạn bè xôi thịt bên cạnh anh ta. Chuỗi ngày đẹp đẽ như vậy thử hỏi sao tôi có thể bị gì chứ?”
“Tôi cứ lo vì chuyện tình cảm khiến em lao đầu vào công việc để khỏa lắp...”
“Tôi và Wallace quen nhau bao nhiêu năm, đương nhiên có chút buồn. Nhưng mà đó chỉ là chuyện của quá khứ rồi. Con người của tôi... nhìn thấy tương lai thôi.”
Lục Tuấn mỉm cười, trong lòng tựa như đang được vuốt ve: “... còn hiện tại thì sao?”
“Công việc là hiện tại của tôi.”
Lục Tuấn gật gù. Bên tai nghe được Helen bông đùa: “Chăm sóc một người bạn trai thực sự là tiêu hao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ngoat-hoang-kim/2990428/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.