“Alo! Helen... Xe của tôi bị hỏng, phải đợi người đến câu xe, em chịu khó tự lái xe đến nhà hàng nhé. Hẹn gặp mặt em ở đó!”
“Không có gì.”
Helen cầm điện thoại, hơi bất tiện giữ lại chiếc khăn voan mỏng khoác choàng trên vai. Lúc này gió cứ không ngừng thổi mạnh tới. Làm chiếc khăn choàng cứ tuột khỏi người.
Mẹ cô giúp cô chọn chiếc váy, khá là gợi cảm. Người ta mặc vào bộ cánh này có lẽ là tự tin phô dáng. Nhưng mà cô, cảm thấy cứ không thoải mái.
Cô lái xe đi trên đường, lúc dừng đèn đỏ thì nhìn lại mình trong gương chiếu hậu, nhíu khẽ chân mày... Có phải quá phô trương rồi không? Nhân viên trang điểm cũng quá tay rồi.
Nghĩ lại chỉ ăn một bữa cơm, cô bày vẻ bề ngoài như thế có khiến Lục Tuấn đắc ý về sức thu hút của anh ta quá hay không? Còn cô... cũng như mấy minh tinh kia muốn lấy lòng anh ta.
Helen vẫn thấy chính mình đêm nay rất không thoải mái, liền rút khăn giấy chùi bỏ lớp son tươi trên môi.
Lúc này nghiêng mặt nhìn qua thì đúng lúc trông thấy Cố Thừa Luân dừng đèn đỏ song song.
Cô giật mình, tức thì vượt đèn đỏ rẻ qua bên phải.
Phía sau có chiếc xe khác đuổi sát, biết chừng là Cố Thừa Luân phát hiện ra cô nên muốn đuổi theo bắt chuyện.
Nhưng cô không thể để anh ấy trông thấy bộ dạng gợi cảm quá đà này được, không ngừng nhấn chân ga và chạy thật nhanh, rẽ trái rồi lại rẽ phải. Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ngoat-hoang-kim/2990427/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.