Uông Thành không uống bia cứ cầm chiếc điện thoại quơ tới quơ lui cứ như tên ngáo, khiến Thượng Thần Hi không khỏi bực dọc trách:
“Chơi trò gì, mày còn nhỏ sao?”
“Ai thèm chơi với mày, điện thoại có phải không bắt sóng tốt hay không?”
“Chỉ có mỗi tao ngồi ở đây nên mày thấy chán lắm à? Thằng Luân đã nói không tới rồi mày còn muốn chờ điện thoại của nó?”
“Tao đang gọi điện thoại cho Ân Hi.”
Thượng Thần Hi khựng lại, lập tức lấy tay gạt ngang chiếc điện thoại trên tay Uông Thành, bực dọc nói: “Khi không gọi cho cô ấy làm gì?”
“Anh em tốt của nhau mà, gọi nhau ra uống nước thì có gì kì lạ đâu chứ? Mẹ tao mới nói, hôm nay Ân Hi đến Sênh Kí ăn mì... vẫn còn quan tâm đến mọi người lắm. Cuối tuần muốn hẹn nhau ra uống trà ăn điểm tâm... Nhưng sao mãi không có tín hiệu vậy nè.”
Thượng Thần Hi liếc thằng bạn, sau đó dứt khoát cất điện thoại vào túi.
“Đừng phí tâm sức nữa, cô ấy không có được rảnh đâu.”
Uông Thành ngỡ ngàng trước thấy độ khó chịu của Thượng Thần Hi, lập tức hỏi lại: “Sao mày lại biết? Hay mày lại bắt cô ấy làm thêm giờ?”
Thượng Thần Hi uống một ngụm bia, sau đó dụi tắt điếu thuốc.
“Cam lòng đi, hồi đầu là ngạn.”
Uông Thành bĩu môi ‘xùy’ một tiếng, “Thật chẳng hiểu mày đang nói cái gì.”
Thượng Thần Hi luôn không hút được hết một điếu thuốc, thời gian này hay xã giao với đám người của Lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ngoat-hoang-kim/2990424/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.