Bà lớn có việc phải rời phườngnửa tháng mười ngày, đi theo còn có bà hai với thằng Tũn hầu việc. Saulại dắt thêm hai thằng hầu nữa. Thái Vy như mọi ngày, đi đi lại lạitrước hiên, lẩm nhẩm hát. Tiện thể tập dáng điệu khoan thai, đi đứng sao cho thanh thoát.
- Ái dà, nghé con mà đã ngứa sừng rồi à.
Thái Vy nhìn xuống, đào Tuyết cùng đào Hạ đang đi lên, hai con hầu đứng yên ở dưới. Thái Vy cười nhạt:
- Chị đến dạy tôi hát à?
Đào Tuyết khinh khỉnh,đào Hạ tươi cười tiến đến gần nắm tay Thái Vy hết sức thân thiết:
- Tụi chị thăm em thôi, xem có thứ gì em cần mà không tiện xinbà lớn, nhưng xem ra em chẳng thiếu thứ gì, bà lớn cưng em còn gấp mấylần đám đào chính như tụi chị nữa.
Chữ “ đào chính” được nhấn mạnh khiến Thái Vy cảm thấy buồn cười, gìđây, đến thị uy hay muốn khoe mẽ? Giở trò ma cũ bắt nạt ma mới à.
- Chị khéo đùa, để mấy đào khác nghe lại hiểu lầm khổ em, bàlớn đối với em quả có chút khoan nhượng, nhưng chung quy em cũng là đàomới, còn chưa biết có làm nên cơm cháo gì hay lại uổng phí tâm tư của bà lớn.
Đoạn khẽ rút tay ra, rồi lại nắm lấy tay đào Hạ, vẻ mặt đầy ngưỡng mộ, tiếp lời:
- Đâu được như tụi chị, đích thân bà lớn chỉ dạy, trong phường danh tiếng đã xa, khách đến nghe hát xếp thẻ dài dài…
Đào Tuyết phẩy tay đi xuống cầu thang:
- Em thích tiếp chuyện với hạng này thì cứ việc, rõ chị không rảnh mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-mot-chan-vao-trai-tim-anh-the-co-duoc-khong/77921/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.