Đến Việt Nam, đầu tiên là quaxem xét công việc ở đồn điền cao su. James nói có vô sỉ đến đâu thỳ cũng phải giữ chữ tín với người nhà ( T_T). Trước quan niệm ấy Sebastian chỉ biết buông một câu “ Không ngờ vẫn còn sót lại một mảnh lương thiệntrong đầu cậu”. James nhún vai, cười vang. Cậu ta giành một tuần sắpxếp, kiểm tra sổ sách, nhân công, cũng như dạo một vòng xem xét tìnhhình, lại được báo cáo sắp đến đợt thu mủ, cần tuyển thêm người, Jamesquyết định ra ngoài Bắc.( Lời tác giả: tuyển người ở xa, để họ không cónơi trốn về, bươc chân vào đây giống như một đi không trở lại vậy đó,người được thuê, thỳ gia đình người đó sẽ được trả trước một khoản tiền. Rất nhiều nhà tham tiền, nên dẫ cho con cái đi làm cao su, sau khôngmấy ai là có con trở về cả, mới hối hận.) Chuyến đi Hà Nội này, sẽ kếthợp giữa công việc với du lịch như đã hứa với Sebastian. James nói khivòng lại Nam, giao đám nhân công tuyển được cho quản lý ở đó, thỳ sẽ làm vài tour du hí trong Nam, sau đó cuốn gói về nước.
- Mới đó mà thấy nhớ mấy em ở Pháp ghê cơ! James ca cẩm.
Sebastian khinh bỉ nhìn cậu ta:
- Đấy là phong thái của một hoàng tử đó hả?
James nheo mắt đánh giá:
- Ra suốt ngày ôm chai rượu thủ thỉ, quên ngày đêm mới là phong thái của hoàng tử hả?
Sebastian gấp cuốn sách đang đọc, bổ nhào về phía James, nhanh như cắt cậu ta nhảy khỏi ghế sopha, trợn mắt nhìn Sebastian:
- Cậu định đè bẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-mot-chan-vao-trai-tim-anh-the-co-duoc-khong/77920/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.