Mụ béo há hốc miệng, không buồnđứng dậy, đến cả mấy người xung quanh cũng há tròn mắt nhìn cô. Thái Vylao ra cửa chạy đi. Hành động này làm mụ béo choàng tỉnh.
- Thằng Tũn đâu, gô cổ nó lại cho tao, á à, làm phản hả, bà đây cho mày nhừ xương.
Bụng đói làm cho tay chân cũng chả còn sức lực, gọi là chạy, nhưng tốcđộ của cô tương đương người đi tập thể dục, thế nên thằng Tũn cũng chảkhó khăn gì để bắt được cô. Lần này, Thái Vy bị bắt quỳ giữa nhà, haitay bị thằng Tũn và một đứa con gái nữa kềm chặt. Mụ béo thỳ vừa tát,vừa ra sức rủa xả tông ti họ hàng cô. Hai má bỏng rát, một thứ chất lỏng đỏ đỏ trào ra từ mũi cô, đúng lúc đó Thái Vy cũng ngất lịm. Trước khimê man, có nghe loáng thoáng tiếng tiếng đối thoại:
- Bà làm quá, coi chừng đến tai bà lớn, bà lớn dặn chăm sóc cô đây cẩn thận, vẫn là tôi chịu trách nhiệm.
- Hứ, coi như phúc ba đời nhà nó, làm bà đây mất không một tháng lương.
Tỉnh dậy, Thái Vy thấy đầu đau kinh khủng, toàn mặt đều ê nhức, sờ sờ có thế cảm nhận được đã sưng phồng cực điểm. Gian phòng tối om, bên ngoàicũng vậy, tĩnh mịch đến mức có thể nghe rõ tiếng côn trùng kêu. Xen lẫnmùi ẩm mốc còn có mùi tanh của máu, xem ra cũng chẳng ai thèm dọn dẹpgì, máu mũi của cô thấm xuống đất và yên vị tại đó, tạo nên thứ mùi buồn nôn như thế này. Bụng cô một lần nữa lại réo gọi. Thái Vy cười chuaxót, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-mot-chan-vao-trai-tim-anh-the-co-duoc-khong/77913/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.