Giang Kiều bị hắn mắng tới nổi giận, nhưng cố gắng nhịn xuống, hít thở sâu nói: “Vậy sao. Anh cũng không phải cũng từng du học à?”
“Đó là chi phí chung, so với cậu không giống nhau.” Hà Tân Nam nói, “Hơn nữa cái gì cũng đừng học. Tôi đã sớm cùng mẹ cậu nói qua, ra nước ngoài cũng vô dụng, vì vậy sẽ không cho cậu đi”
“Tôi nỗ lực học, sẽ không lãng phí tiền.” Giang Kiều lạnh lùng, “Nhưng vấn đề bây giờ là rốt cuộc có thể hoà bình chia tay không?”
“Không thể, cậu nợ tôi.”
“Là anh ngoại tình trước.”
“Tôi chỉ quen trên mạng thôi. Huống chi cậu là đồ khuyết tật, tôi thật thích cậu mới có thể chấp nhận. Cậu muốn chia tay, tôi có mặt mũi nào nói gặp bạn bè? Bây giờ bọn họ đều đã thấy ảnh chụp của cậu, cậu phải biết suy nghĩ cho tôi chứ.”
Hà Tân Nam luôn sợ đầu sợ đuôi, nói chuyện với người lạ thì co rúm làm, lúc này lại như răng đồng răng sắt, nói chuyện trôi chảy cực kỳ.
Gân xanh trên tráng Giang Kiều co giật, cắn răng nói:
“Khỏi níu kéo, tóm lại bây giờ chúng ta kết thúc, ai về nhà nấy đi. Anh còn ra ngoài nói bừa, tôi sẽ đem chuyện anh ngoại tình nói ra.”
“Tôi sẽ không nói bừa.”
“Vậy thì tốt.”
“Nhưng tôi sẽ nói cho mẹ tôi,” Hà Tân Nam có chút tự đắc, “Mẹ tôi rất tức giận, sẽ làm gì tôi cũng không biết đâu.”
“Anh……”
Giang Kiều vừa muốn chửi hắn thì tin nhắn của mẹ cậu lại hiện ra. Cậu bổng nhiên có dự cảm không ổn, tay cầm điện thoại run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-len-thuong-luu/1102465/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.