Trong lòng Giang Kiều rõ như gương, bản thân mình chỉ là công cụ giết thời gian, dùng xong thì vứt.
Nhưng cậu cũng không cảm thấy tức giận.
Bởi lẽ cậu không mong chờ nhiều, thế nên cũng sẽ không thất vọng quá mức.
Trần Thư Cạnh lớn lên đẹp trai, dáng người chuẩn, trêu đùa người khác, tiêu xài phung phí…… Với hiểu biết và kinh nghiệm của Giang Kiều, loại người thế này rất khó tìm, cho dù gặp được, cũng không dễ làm quen.
Bị hắn phá thân là Giang Kiều cam tâm tình nguyện. Còn sướng hơn cho tên Hà Tân Nam suốt ngày chỉ biết tự luyến kia.
Xe bắt đầu chạy, dần dần tăng tốc. Cậu biết sẽ cách xa Trần Thư Cạnh ở phía sau, thân ảnh cao lớn đĩnh bạt kia, lại càng thêm đẹp trai quyến rũ.
Tựa như pháo hoa đêm giao thừa làm lòng người thoả mãn, nhưng cũng chỉ đẹp đẽ nhất thời rồi lại lụi tàn trong chốc lát, biến mất chẳng thấy tăm hơi, phảng phất như chưa từng xuất hiện.
Thậm chí WeChat cũng chưa có thêm.
Cho dù vậy, cũng chẳng ai lại đi oán giận pháo hoa, dù sao nó cũng đã có những phút giấy rạng rỡ, thắp sáng bầu trời đêm đen tối ngoài kia.
Trong lòng họ đều rõ ràng, cảnh sắc xinh đẹp ấy, gặp được đã tốt rồi.
Cần gì phải nắm giữ nó trong tay.
Tài xế là người trung niên chính trực, còn hay lảm nhảm, đột nhiên lại nói về LGBT, hỏi Giang Kiều là người nước nào, lại nói toàn thế giới hẳn là sẽ chập nhận hôn nhân đồng tính, hôm trước còn đưa một cặp đôi đến toà thị chính kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-len-thuong-luu/1102464/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.