Biểu tỷ từng tức giận mắng ta là "con khỉ hoang dã", thề phải dạy ta biết làm người.
Vậy nên ta mới cố gắng “làm người” cho tới tận hôm nay.
May mắn thay, biểu tỷ không nhận ra gì cả, lại còn hiểu lầm ý ta, thương xót nói:
— “Chỉ vì nhìn thấy cái n.g.ự.c rắn chắc kia mà muội đã thấy mãn nguyện, cũng chẳng thấy mình quá tủi thân gì sao...”
Ta lặng lẽ thở phào, không nói gì nữa.
Dạo xong tiệm vải, lại ghé tiệm ngọc, rồi tiệm trang sức.
Biểu tỷ mỏi chân, dẫn ta vào tửu lâu nghỉ ngơi, ăn chút gì đó.
Lúc này mặt trời đã ngả về Tây, không ít sĩ tử tụ tập nơi đây.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Ta và biểu tỷ chọn bàn gần cửa sổ.
Trong gian bên cạnh, tiếng nghị luận vang vọng, lời nói không khỏi dính dáng đến việc tâng bốc Thánh thượng và các vị trọng thần.
Có người nhắc đến đại bá — lần này ông là giám khảo kỳ thi. Họ bàn luận về các bài văn cũ của ông, đoán xem năm nay đề thi sẽ ra thế nào.
Một người bỗng nửa đùa nửa thật nói:
— “Huynh đây sắp thành rể quý phủ họ Lạc, chẳng hay đại nhân có tiết lộ gì không, Lâm huynh?”
Giữa chốn đông người mà nói ra chuyện này, nếu bị kẻ có dã tâm lợi dụng, sẽ gây ảnh hưởng lớn đến cả đại bá lẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bui-tran/4797936/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.