Từ chỗ biểu tỷ trở về viện, quả nhiên thấy phụ mẫu sắc mặt lạnh lùng chờ sẵn.
Vừa thấy ta, phụ thân đã quát lớn:
— “Quỳ xuống!”
Ta không nghe lời, chỉ đứng ngoài ngưỡng cửa, giữ khoảng cách.
— “Phụ thân, con đã làm gì sai?”
Phụ thân tức đến ôm ngực, mẫu thân vội vàng đỡ lấy, rồi quay sang mắng ta:
— “Hôm nay con đã gật đầu nhận hôn sự, cớ sao lại trách móc cha mẹ? Bấy lâu nay chúng ta có bạc đãi con về ăn mặc đâu? Vậy mà trước bao nhiêu người, con lại khiến chúng ta mất mặt đến thế à?”
Ta thản nhiên gật đầu:
— “Con đâu có nói cha mẹ bạc đãi con ăn mặc. Nhưng còn chuyện cha mẹ nhu nhược, nịnh bợ, thiên vị – ba điều ấy, có điều nào là sai?”
03
Phụ thân nổi trận lôi đình, mặt đỏ phừng phừng, chộp lấy chén trà bên cạnh ném thẳng về phía ta.
Ta đã có phòng bị từ trước, khoảng cách không gần, nước trà không thể văng trúng người, còn chén thì dễ dàng né được.
— “Khắp kinh thành ai chẳng biết hai vị đại nhân nhà họ Lạc — đại bá ta chính trực cương nghị, còn phụ thân ta bản lĩnh chẳng có bao nhiêu, chỉ giỏi luồn cúi, ôm chặt đùi ca ca ruột, đến giờ vẫn không dám tách ra ở riêng, sợ tình cảm huynh đệ nhạt đi.”
Mẫu thân vung tay ngăn lại:
— “Thôi ngay đi! Con định chọc cha con tức c.h.ế.t sao?”
Ta đã nhẫn nhịn suốt bao năm, làm người câm đúng như mong muốn của họ.
Giờ hôn sự cũng định rồi, nếu không nói, sau này còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bui-tran/4797935/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.