GIỚI THIỆU:
Phụ thân, mẫu thân từ nhỏ đã dạy ta phải ít lời, ít làm điều sai, vì thế ta dần trở nên trầm lặng ít nói.
Họ lại yêu thích vẻ hoạt bát rạng rỡ của biểu tỷ, thường bắt ta lấy nàng làm khuôn mẫu trong mọi chuyện.
Biểu tỷ được họ thương yêu hết mực, cho nên khi nàng không muốn gả cho vị hôn phu đã sa cơ thất thế kia, họ liền không chút do dự mà đẩy ta ra thay thế.
Phụ thân, mẫu thân cười nịnh nọt với đại bá:
— “Hàm nhi nguyện thay tỷ tỷ san sẻ lo lắng.”
Đại bá kinh ngạc quay sang hỏi ta:
— “Hàm nhi, con thật sự bằng lòng sao?”
Phụ thân, mẫu thân ra sức nháy mắt ra hiệu cho ta.
Ta gật đầu, đúng như họ mong muốn:
— “Con bằng lòng.”
Phụ mẫu thở phào nhẹ nhõm, nét mặt tràn đầy vui mừng.
Còn ta, từ giây phút ấy, chẳng còn chút mong đợi nào nơi họ nữa, liền nói ra lời thật lòng:
— “Đi đâu cũng hơn là phải đối mặt với đôi phụ mẫu nịnh hót, nhu nhược, thiên vị này.”
01
Phụ thân giận dữ, giơ cao tay định đánh.
Đại bá lập tức che chắn trước mặt ta, quở trách phụ thân:
— “Buông tay! Đệ định làm gì vậy?”
Mẫu thân khóc lóc t.h.ả.m thiết:
— “Nuôi con gái lớn lại hóa thành oan gia, nuôi nó khôn lớn đến chừng này, nào ngờ nó lại oán trách vợ chồng ta sâu nặng đến thế.”
Biểu tỷ cũng chắn trước mặt ta:
— “Thẩm thẩm đa nghi rồi, Hàm nhi xưa nay hiền lành nghe lời, hôm nay hẳn là vô tâm vô ý, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bui-tran/4797934/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.