Giọng nói trầm, ấm của một người khác giới loáng thoáng bên tai. Lời khen “em giỏi lắm” đánh thức tôi. Bức màn đen trước mắt dần hé mở. Hình ảnh đầu tiên tôi nhìn thấy là thầy An – giảng viên dạy môn Cơ sở ngôn ngữ học – đang đứng trước bàn học nơi tôi gục đầu ngủ quên, cầm một tấm bìa đỏ được ép nhựa trên tay. Đợi tôi ngồi ngay ngắn đúng kiểu một sinh viên chăm chỉ, người giảng viên trẻ đưa vật đang cầm cho tôi.
“Cái này là của em. Giờ thì…” Thầy nhìn ra phía cửa, giọng vui vẻ. “Ra ngoài chụp hình kỷ yếu với thầy và các bạn.”
Tôi lật lật tới lật lui, xem đi xem lại mấy lần mới tin rằng tấm bìa đỏ đó chính là bằng tốt nghiệp Đại học của mình. Loại khá thôi, vừa đủ điểm khá nhưng vẫn làm tôi bất ngờ.
Thấy tôi mắt tròn mắt dẹt, thầy cười và nói chính thầy và các giảng viên trong khoa cũng không tin nổi. Bởi điểm tổng các môn chuyên ngành của tôi khá lẹt đẹt. Thế nhưng, nhờ đạt điểm tuyệt đối trong các môn không thuộc chuyên ngành trong các kì kiểm tra và thi nên điểm tổng cuối niên khóa được cải thiện đáng kể. Và thêm một chuyện buồn cười khó mà chấp nhận được là hồ sơ Đại học của tôi bị lạc vào kho lưu trữ hồ sơ của sinh viên khóa sau khiến tôi phải đợi lâu hơn người khác một chút. Sau khi chụp hình kỷ yếu, tôi và các bạn sẽ lên Văn phòng khoa để nhận tất cả những hồ sơ còn lại.
Thầy cùng tôi đi ra sân. Thấy tôi, Quảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bui-bong-dem/76516/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.