Bên ngoài, ánh mặt trời nhẹ nhàng hắt qua ô cửa sổ sát đất, len qua tấm rèm cửa mà phủ xuống tạo thành những vạt nắng chiếu lên chiếc giường lớn mềm mại. Khuôn mặt thanh tú của người con gái cũng bị ánh nắng chiếu vào, cơ hồ như bị đánh thức khiến cô nàng vô thức nheo mắt lại.
Một cảm giác uể oải không ngừng lan rộng khắp cơ thể, người con gái xoay người, lại phát hiện bản thân đang được ôn trọn bởi đôi bàn tay to lớn.
Bấy giờ Tố Thanh Thanh mới giật mình, cô tự hỏi bản thân đã về nhà rồi sao? Nhưng cô đã trở về nhà bằng cách nào?
Nghĩ tới đây, cơn ngái ngủ lập tức tan biến, hai mắt vội vàng mở lớn. Hình ảnh xa lạ bất ngờ đập vào mắt Tố Thanh Thanh.
Rèm cửa màu xanh đen, tường xung quanh được bao phủ bởi một màu xám trắng, kết hợp một cách hài hoà trông rất nổi bật…. Nhưng mà, đây không phải nhà cô, càng không phải là nhà Cẩn Mai!
Tố Thanh Thanh sợ tới mức không dám quay người lại, tự hỏi rốt cuộc tối qua đã xảy ra chuyện gì…còn người đang ôm cô trong lồng ngực….rốt cuộc là ai?
Không lẽ cô đã làm ra một chuyện đáng xấu hổ…
Tình một đêm?
Tuy đã cố kiềm nén sự khẩn trương trong lòng nhưng vai của Tố Thanh Thanh cơ hồ vẫn run lên. Cô thấy bản thân thật đáng khinh bỉ, sao cô có thể để chuyện này xảy ra cơ chứ?
“Thanh....đừng khóc.” Một chất giọng trầm ấm bất ngờ vang lên, mang theo chút khàn khàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-man-hon-nhan/2935121/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.