Rời khỏi nhà của Cố Nguỵ đã là 7 giờ sáng. Ban đầu Cố Nguỵ nói muốn đưa cô về nhưng Tố Thanh Thanh một mực từ chối, hắn biết bản thân không thể thuyết phục được cô nên dù không muốn nhưng cũng đành phải để cô cứ thế mà rời đi.
Ngồi trên xe buýt, Tố Thanh Thanh không khỏi lo lắng. Cô không biết đêm qua hắn có dùng biện pháp an toàn hay không, cô cũng không thể mở miệng hỏi hắn được, vậy nên ngay khi rời khỏi nơi đó cô đã ghé vào nhà thuốc, uống thuốc tránh thai xong mới lên xe buýt. Dù sao thì cô và hắn cũng sẽ không gặp lại, vậy nên chi bằng cứ chôn chặt chuyện đêm qua…coi như nó chưa từng xảy ra.
Gần tới công ty, Tố Thanh Thanh tạt vào một cửa hàng quần áo để mua lấy một bộ đồ mới. Lúc đi ra quầy thanh toán, Tố Thanh Thanh không ngờ bản thân lại 'oan gia ngõ hẹp' gặp ngay người con gái tên Hạ Tuyết.
Thấy cô, cô ta không có chút gì tỏ ra ngạc nhiên, ngược lại còn thấy rất vui, tươi cười chào hỏi cô:
“Chị đi mua quần áo sớm thế.”
Tố Thanh Thanh im lặng, coi như không thấy cô ta. Nhưng Hạ Tuyết đâu để cô tránh đi dễ dàng như thế. Dường như không muốn để con mồi chạy thoát, cô ta tiến lại gần hơn, trên môi vẫn cong lên nụ cười tươi rói, chờ cô đáp lời.
“Vậy còn cô? Cô tới đây làm gì?” Tố Thanh Thanh không mấy vui vẻ, khó chịu nói.
Đúng lúc này Sở Đông Quân đẩy cửa đi vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-man-hon-nhan/2935119/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.