Hôm sau khi vừa tỉnh dậy Liên Thành tìm kiếm Lý Hiên nhưng không thấy đâu gọi thế nào cũng không nhận được phản hồi, trong lòng có chút bất an, tìm kiếm xung quanh nhưng không thấy bóng dáng cậu ta. Liên Thành gọi điện nhưng không ai nghe máy, nỗi sợ đó một lần nữa ập đến, cậu sợ hãi đi từng bước nặng nề đến tủ quần áo, đôi mắt đã ngấn lệ chảy dài xuống gò má đôi tay run rẩy không có sức nắm vào cửa tủ, cậu không dám mở ra cậu sợ mở ra rồi không còn quần áo của Lý Hiên nữa.
Cậu đứng trước cửa tủ rất lâu sau đó mới lấy hết can đảm để mở, như cậu dự đoán tủ quần áo Lý Hiên trống trơn không còn gì cả chỉ còn quần áo của cậu bên cạnh, Liên Thành gục ngã ngồi quy xuống đất khóc ngất: "Lý Hiên anh là kẻ nói dối, đã hứa dù có chuyện gì sảy ra cũng ở cùng em, thật chí còn hứa sẽ đưa em bỏ trốn nếu mẹ cấm chúng ta, vậy mà anh lại bỏ đi để lại em một mình, anh đúng là đồ nói dối" (4
Cậu chửi mắng Lý Hiên nhưng trong lòng lại đau đớn vô cùng, gọi thế nào cậu ta cũng không nghe máy, mỗi đau năm ấy lại ùa về, chân còn không mang dép bộ đồ ngủ còn chưa thay đã vội chạy đi tìm người. Đứng ở giữa đường cậu la hét trong vô vọng, đau đớn mà ngồi quy xuống đất chửi mắng: "Hiên Hiên anh là đồ xấu xa, anh mà không quay lại em sẽ ghét anh đó. Hiên Hiên quay lại đi mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bua-sang-ngot-ngao-co-socola/3738361/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.