Hôm sau khi vừa tỉnh dậy Liên Thành tìm kiếm Lý Hiên nhưng không thấy đâu gọi thế nào cũng không nhận được phản hồi, trong lòng có chút bất an, tìm kiếm xung quanh nhưng không thấy bóng dáng cậu ta. Liên Thành gọi điện nhưng không ai nghe máy, nỗi sợ đó một lần nữa ập đến, cậu sợ hãi đi từng bước nặng nề đến tủ quần áo, đôi mắt đã ngấn lệ chảy dài xuống gò má đôi tay run rẩy không có sức nắm vào cửa tủ, cậu không dám mở ra cậu sợ mở ra rồi không còn quần áo của Lý Hiên nữa.
Cậu đứng trước cửa tủ rất lâu sau đó mới lấy hết can đảm để mở, như cậu dự đoán tủ quần áo Lý Hiên trống trơn không còn gì cả chỉ còn quần áo của cậu bên cạnh, Liên Thành gục ngã ngồi quy xuống đất khóc ngất: "Lý Hiên anh là kẻ nói dối, đã hứa dù có chuyện gì sảy ra cũng ở cùng em, thật chí còn hứa sẽ đưa em bỏ trốn nếu mẹ cấm chúng ta, vậy mà anh lại bỏ đi để lại em một mình, anh đúng là đồ nói dối" (4
Cậu chửi mắng Lý Hiên nhưng trong lòng lại đau đớn vô cùng, gọi thế nào cậu ta cũng không nghe máy, mỗi đau năm ấy lại ùa về, chân còn không mang dép bộ đồ ngủ còn chưa thay đã vội chạy đi tìm người. Đứng ở giữa đường cậu la hét trong vô vọng, đau đớn mà ngồi quy xuống đất chửi mắng: "Hiên Hiên anh là đồ xấu xa, anh mà không quay lại em sẽ ghét anh đó. Hiên Hiên quay lại đi mà, em cầu xin anh quay lại đưa em đi cùng được không?
Hiên Hiên làm ơn quay lại đi" (
Liên Thành ôm ngực ngồi giữa đường khóc nức nở, ai đi qua cũng nhìn cậu với ánh mắt khó hiểu. Nhất Đinh từ xa chạy lại đở cậu đứng lên, khi nhìn thấy Nhất Đinh Liên Thành khóc ngất nói: "Hiên Hiên anh ấy bỏ tôi rồi, anh ấy là đồ xấu xa không giữ lời. Nhất Đinh tôi phải làm sao đây? Làm sao có thể sống khi không có anh ấy đây" 2
Nhất Đinh đưa cậu vào nhà trấn an: "Liên Thành cậu bình tĩnh có chuyện gì từ từ nói"
Liên Thành mệt mỏi nằm trong vòng tay Lý Hiên nói: "Hiên Hiên đi rồi anh ấy lại bỏ tôi đi rồi"
Nhất Đinh xoa lưng lo lắng hỏi: "Hai cậu xảy ra chuyện gì vậy? Sao vô duyên vô cớ cậu ta lại bỏ đi?"
Liên Thành đáp: "Mẹ biết chuyện của tôi với Hiên Hiên rồi, bà sốc đến nỗi phải nhập viện, bà không cho phép tôi và anh ấy ở bên nhau" cậu quay sang nhìn Nhất Đinh mặt hoảng loạn nói tiếp: "Chắc chắn mẹ đã nói gì đó với
Hiên Hiên, nên anh ấy mới rời đi, tôi phải đi gặp mẹ, có lẽ bà biết anh ấy đi đâu"
Nhất Đinh thấy cậu vừa lo lắng vừa hoảng loạn như vậy liền trấn an: "Liên Thành cậu bình tĩnh đã, tôi cùng cậu vào viện"
Liên Thành giật đầu lia lịa thay xong quần áo cùng Nhất Đinh vào viện tìm Lý An Nhiên. Dù đã dặn lòng phải bình tĩnh khi nói chuyện với bà nhưng khi vừa vào tới cửa phòng cậu không bình tĩnh được mà liên tục hỏi về Lý Hiên, thấy tâm trạng Liên Thành như vậy bà có chút thương xót nhưng vẫn kiên quyết với quyết định của mình. (3
Bà đỡ Liên Thành đứng dậy lau nước mắt trên mặt cậu rồi nói: "Mẹ nói rồi hai đứa chỉ đang bị ngộ nhận thôi, thằng bé đi rồi thì con sẽ không còn tình cảm đó nữa, thời gian sẽ làm con và Lý Hiên nhận ra đó không phải là tình yêu"
Liên Thành đẩy bà ra nước mắt lưng tròng nói: "Đó không phải là ngộ nhận đó là tình yêu con giành cho anh ấy.
Con cũng từng có suy nghĩ là mình nhầm lẫn nhưng khi Hiên Hiên đi Mỹ vào năm cấp ba con đã chắc chắn được
thứ tình cảm đó không phải là ngộ nhận. Mẹ con cầu xin mẹ đó trả Hiên Hiên lại cho con được không?"
Liên Thành đẩy bà ra nước mắt lưng tròng nói: "Đó không phải là ngộ nhận đó là tình yêu con giành cho anh ấy.
Con cũng từng có suy nghĩ là mình nhầm lẫn nhưng khi Hiên Hiên đi Mỹ vào năm cấp ba con đã chắc chắn được
thứ tình cảm đó không phải là ngộ nhận. Mẹ con cầu xin mẹ đó trả Hiên Hiên lại cho con được không?" (2
Lý An Nhiên cáu gắt bà nhíu mày nói: "Mẹ nói rồi tình cảm giữa hai đứa là ngộ nhận nhầm lẫn, con nghe không hiểu hả? Liên Thành con là con của mẹ mẹ không cho phép con có thứ tình cảm không bình thường đó với đàn ông, đặt biệt là anh trai của con"
Liên Thành không nhịn nỗi nữa cậu mất bình tĩnh mà to tiếng lại: "Con đã nói anh ấy không phải anh trai con, đến khi nào mẹ mới chịu hiểu con và Hiên Hiên không cùng quyết thống, con và anh ấy yêu nhau có gì sai? Tụi con sai ở đâu chứ? Sai ở chỗ đều là con của mẹ ư?"
Cậu hầm hực nhìn Lý An Nhiên bằng đôi mắt trách móc nói tiếp: "Nếu như ngay từ đầu mẹ không bỏ rơi con, không để cho lại cho mẹ Mạc rồi rời đi, không nhận Hiên Hiên làm con nuôi, thì chuyện ngày hôm nay đã không sảy ra"
Lý An Nhiên sững sờ với lời trách mắng của Liên Thành, bã không ngờ Liên Thành lại nói những lời như thế, bà cứ ngỡ cậu đã chấp nhận bà vậy mà bây giờ lại đêm chuyện này ra để nói. Thấy bà không trả lời Liên Thành nói tiếp:
"Bây giờ con chỉ cần Hiên Hiên thôi mẹ trả anh ấy lại cho con đi? Con không muốn sống những ngày còn lại không có anh ấy. Cầu xin mẹ trả Hiên Hiên lại cho con"
Lý An Nhìn nhìn cậu thở dài nói: "Liên Thành con muốn gì mẹ cũng cho con được, nhưng riêng Lý Hiên thì không.
Con đừng ép mẹ"
Liên Thành nhìn vào bàn tay đang bị thương của bà bằng đôi mắt không còn chút cảm xúc nào hỏi: "Vậy tại sao mẹ lại ép anh ấy? Mẹ ép người khác thì được còn người khác thì không sao?"
Lý An Nhiên không nhẹ nhàng nữa bà nghiêm túc nhìn cậu đáp: "Liên Thành nói thế nào con cũng muốn Lý Hiên quay về đúng không? Vậy con nghe cho rõ những lời mẹ sắp nói đây. Lý Hiên thằng bé quay lại Mỹ rồi sẽ không bao giờ trở lại nữa, con đừng cố giắng đợi nó. Nếu con không muốn thứ duy nhất giữa con và nó không còn tồn tại thì nghe lời đi. Nếu không căn nhà đó mẹ sẽ bán Ngay Lập Tức"
Liên Thành bàng hoàng khi nghe những gì bà nói, đôi mắt liền ngấn lệ quỳ ngôi cầu xin: "Đừng! xin mẹ đừng bán, căn nhà đó có rất nhiều kỷ niệm giữa con và anh ấy, là thứ duy nhất để con nhớ đến anh ấy, nếu bán đi rồi sau này anh ấy về không tìm được con thì phải làm sao?" •
Lý An Nhiên nhíu mày nói: "Mẹ nói rồi thằng bé sẽ không bao giờ trở lại nữa"
Liên Thành nước mắt lưng tròng đáp: "Không anh ấy sẽ quay lại, chắc chắn sẽ quay lại"
Bà đỡ cậu lên nhẹ giọng nói: "Vậy thì con nghe lời đi, đừng làm những chuyện mà mẹ không thích nếu không mẹ sẽ khiến những thứ liên quan đến Lý Hiên biến mất khỏi cuộc đời của con" 2
Liên Thành nghe vậy sợ hãi cắn răng đồng ý với bà. Cậu sợ những gì bà nói bà sẽ làm, sợ căn nhà duy nhất chứa đựng hạnh phúc của hai người là nơi để cậu nhớ Lý Hiên sẽ bị bà bán đi.
Kể từ ngày hôm đó Liên Thành trở nên ít nói hơn hẳn giống như cậu của năm mười bảy tuổi năm mà Lý Hiên đi
Mỹ. Nụ cười trên môi không còn nhìn thấy nữa, tính cách cũng thay đổi dễ nổi nóng với người khác, mỗi ngày chỉ
đi làm rồi về nhà những lúc buồn thì đến nơi cậu và Lý Hiên từng đến. Nhiều lần đi gặp đối tượng mà Lý An Nhiên
sắp xếp nhưng chưa một ai có thể nói chuyện với cậu quá ba câu. Từ ngày không còn Lý Hiên, Liên Thành giống
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]