Cuối cùng cũng thấy được dấu răng rõ rệt trên cổ.
Cô ấy oán hận mình đến mức nào mới cắn mạnh như vậy?
Hứa Thiên Hạo không khỏi suy tư.
"Cứu mạng... Á phụt..."
Nước sắp tràn đầy, con ma men đã hoàn toàn mất ý thức - Lục Mẫn Huyên bất ngờ không kịp đề phòng, thế là bị sặc nước, đau khổ vùng vẫy.
Hứa Thiên Hạo khẽ cau mày và vén rèm lên.
Một đôi tay mạnh mẽ luồn qua nách và nhấc cô lên.
"Đừng... Đừng chạm vào tôi, tôi không muốn đi thuê phòng với anh!"
Lục Mẫn Huyên nghĩ mình vẫn ở quán bar bèn giãy giụa bừa bãi, miệng còn lẩm bẩm lung tung gì đó.
Nước không ngừng tràn ra khỏi bồn tắm làm ướt cả quần và giày của anh.
"Thuê phòng? Thuê phòng gì?" Một tia sát khí ngầm xẹt qua trong mắt Hứa Thiên Hạo, anh ngồi xổm xuống và bóp lấy đôi má trắng mịn của cô.
Khuôn mặt của cô gái đầy đặn, bóp vào rất co dãn.
Lẽ nào tên khốn kia không kìm nổi mà vô lễ với cô ấy, còn muốn đưa cô ấy đi thuê phòng?
Chết tiệt...
Dám làm vậy với em gái của anh, anh sẽ không bao giờ bỏ qua cho anh ta!
"Đi, đi ra... Đừng tới đây."
Chẳng biết Lục Mẫn Huyên nhầm anh thành ai mà liên tục hất tay anh ra như muốn ngăn động tác của anh lại, toàn thân cô ngã gục trong bồn tắm, không có chút sức lực nào.
"Đừng nghịch."
Hứa Thiên Hạo không có thời gian chơi đùa với cô, thế là bèn đẩy cô sang một bên, tay kia nhúng xuống nước mò vài cái và thành công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-yeu-nghiet/1745149/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.