Lâm Tịnh Tuyết dường như mất hết sức lực, cô ta cố gắng với tay lên cầu cứu. Nhưng mà... Sở Khắc Uy vẫn đứng nhìn, Sở Quyên thì mỉm cười khiêu khích... Riêng Sở Khắc Huy thì chết chân ở đó, nhưng rất nhanh sau đó đã có người lao xuống nước để kéo cô ta lên. Đó không ai khác chính là Mạc Hinh, cho dù trước kia Lâm Tịnh Tuyết và Mạc Thư hay bày trò phá hoại tình cảm giữa cô và Hạ An Nghiêm, nhưng dù sao đây cũng là mạng người. Dù tốt dù xấu cũng không nên hại chết cô ta.
Sở Khắc Uy đã sớm biết thế nào lòng tốt của Mạc Hinh cũng trỗi dậy và cứu cô ta, nên anh đã sớm chuẩn bị khăn lông. Khi Mạc Hinh kéo được cô ta lên thì ngay lập tức Sở Khắc Uy đã chùm khăn lông lên người cô, rồi nghiêm giọng nói
- Lòng tốt của em không cần lúc nào cũng thể hiện ra vậy đâu.
- Dù... Dù sao cũng là mạng người.
Sở Khắc Uy nhìn thấy bây giờ cô đang run lên, liền dùng tay ôm chặt cô rồi bế cô về phòng của mình. Bỏ mặt lại Sở Khắc Huy đang ngơ ngác nhìn, còn Sở Quyên thì có chút kinh ngạc nhẹ
- Anh Khắc Huy à, Lâm Tịnh Tuyết không biết bơi thì năm đó cứu anh bằng đường nào? Chẳng lẽ cô ta gọi máy bay vớt anh lên? Xì.
Nói xong, Sở Quyên còn phủi phủi tay rồi đi vào nhà. Lâm Tịnh Tuyết bây giờ tựa như sống dở chết dở, cô ta không còn biết trời trăng gì nữa rồi, lúc nảy uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-vo-si-so-thieu-cuong-the/2512334/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.