Mạc Hinh và cả Sở Khắc Uy nghe thấy đều biết đây chính là giọng của Sở Quyên. Nhưng anh lại không có ý định thả cô xuống, Sở Quyên bước đến trước mặt anh rồi tặc lưỡi chán nản. Sau đó nhìn lại Mạc Hinh, hơ hơ... Xem kìa, xem kìa... Bốn năm yêu nhau với Hạ An Nghiêm còn chưa để hắn ta ôm ấp thân mật như vậy. Không ngờ ông anh họ này lại nhanh như vậy đã bế được con nhà người ta vào cửa.
- Này, Tiểu Hinh Hinh, trời nóng thế này mà cậu ăn mặc sao laj kín cổng cao tường thế? Không sợ thiếu oxi rồi ngất à?
- Tớ.... Tớ có chút lạnh.
Sở Quyên nhìn thấy gương mặt lúng túng, ăn nói lại lắp bắp như vậy liền đoán được chắc chắn ông anh họ của mình đã làm gì con nhà người ta rồi đây này. Chậc chậc, nhưng nếu như ở chung nhà thì vẫn còn cái tên mặt lạnh chết tiệt Mạc Hoàng Bảo... Ơ? Anh ta đâu rồi nhỉ?
- Tiểu Hinh, ông anh một mặt của cậu không đến cùng cậu à?
- Anh ấy đi công tác rồi. Tuần sau mới về cơ.
- Ồ.
Nếu như trước kia đi đón Sở Quyên thì anh sẽ cho vệ sĩ kéo vali, còn Sở Quyên sẽ khoác tay của anh, vừa đi vừa ríu rít như chim sáo. Nhưng hôm nay, anh mặc kệ nhân vật chính cần đón là Sở Quyên - là em họ của anh đấy nhé. Anh chỉ nhìn Sở Quyên một cái, rồi giữ nguyên tư thế bế Mạc Hinh vào xe. Không chỉ gạt Sở Quyên ra một bên, ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-vo-si-so-thieu-cuong-the/2512332/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.