Tác giả: Trang Nấm
"Cô ta đi rồi!" Mạn Uyển Như trả lời, đầu hơi cúi thấp một chút.
Người đầu tiên sau khi anh tỉnh lại nhìn thấy chính là cô ta, vậy mà người đầu tiên anh gọi tên lại không phải cô ta.
Lãnh Mục Hàn, anh có biết rằng anh rất giỏi làm người khác đau lòng không?
"Đi rồi? Đi đâu?"
"Nếu bây giờ em nói, chị ta quyết định rời xa anh, anh có tin không?"
Lãnh Mục Hàn nhìn biểu cảm trên khuôn mặt của Mạn Uyển Như, thật sự không giống nói dối. Trong lòng anh xuất hiện một cỗ lo lắng.
"Em nói rõ ràng cho tôi."
"Chị ta cảm thấy anh ở bên chị ta gặp quá nhiều nguy hiểm, nên đã chủ động rời xa anh."
"Mạn Uyển Như, em lại nói cái gì với cô ấy đúng không?"
Lòng Mạn Uyển Như lại nhói len một cái, anh mãi mãi đặt cô ta ở vị trí nữ phụ, luôn coi cô ta là người xấu như vậy sao?
"Em không nói gì hết."
"Nếu tôi không tìm được cô ấy, em cũng đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa." Anh nói rồi dùng một tay thô bạo rút kim truyền đang cắm trên tay mình ra, khiến cánh tay bị rách đến chảy máu.
"Anh nghĩ cho bản than mình một chút đi, ít ra cũng đừng tự làm bản thân bị thương như vậy." Mạn Uyển Như lớn tiếng, chỉ cảm thấy người đàn ông này yêu Diệp Tâm đến phát điên rồi.
"Không cần em quan tâm." Anh lạnh lùng bỏ lại một câu rồi đi mất.
Vừa đi ra khỏi bệnh viện, anh liền gọi cho thư kia Dương: "Mau cho người tìm Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-sung-vo-bao-boi-tim-duoc-em-that-khong-de/540486/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.