Phòng y tế.
“Sao thế?”
Cô phụ trách phòng y tế - Dung Trúc xem xét, hỏi.
“Bạn ấy bị cháu lỡ tay ném trúng bóng vào đầu rồi bị ngất…”
Dung Thịnh kể lại. Trong câu nói đầy sự tự trách, lo lắng.
“Ở trường thì gọi cô xưng em”
Dung Trúc nhắc nhở người cháu đáng ghét kia.
Cô bắt đầu chuyên môn. Kiểm tra thân nhiệt bằng việc kẹp nhiệt kế. Tiếp đến là thị giác, nhịp tim. Còn hắn im lặng đứng gọn một góc để cô làm việc.
Một hồi sau, cô kết luận.
“Bạn gái bị say nắng, do cú va chạm mạnh khiến bất tỉnh. Nghỉ ngơi một lát là được.”
Cô lấy từ tủ ra chai nước biển và nhưng đồ đi kèm.
“Tạm thời sẽ phải truyền nước”
Cô nói, tay làm các việc lắp, gắn ống vào tay cẩn thẩn điều chỉnh tốc độ chảy.
“Bạn gái à?”
Dung Trúc không nhìn hắn, bất ngờ đặt câu hỏi.
“Không phải ạ”
hắn trả lời.
“Bắt cá hai tay à?”
Dung Trúc nghi ngờ nhìn hắn. Lúc trước, cũng là một bạn gái đưa hắn đầy thương tích đến đây. Giờ thì hắn đưa một cô gái khác đến.
hắn không đáp mà lườm quýnh. Thấy vậy, Dung Trúc cũng không tò mò nữa. Đúng là thằng cháu bố láo! Dám lườm cả cô nó!! Biết lớn lên mà hư như vậy, thì hồi bé phải tét đít thật nhiều cho chừa.
Xong xuôi, Dung Trúc trở lại chỗ ngồi. Nhìn cô gái nằm trên giường rồi nhìn thằng cháu đáng ghét đang đứng như phỗng. Trong cô dấy lên một suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-phan-dien-cung-muon-yeu-duong-/3548197/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.