Reng reng reng… tiếng chuông báo tan học.
[Y chủ, theo như chi tiết của nguyên tác thì nam chính sẽ không tham gia thi khảo sát lần này]
“Thật á?”
Nó bất ngờ, mừng mừng vui vui.
[Vâng, nên Y nhớ nắm bắt cơ hội này hoàn thành nhiệm vụ]
“Ok”
Cạch. Tiếng đẩy cửa khiến nó giật mình. Lẽ nào hắn quay lại?
“Huỳnh Như, cậu sao rồi? Thấy đỡ chưa?”
Ra là lớp trưởng Khánh Vân. Trên tay Vân là cặp sách của Huỳnh Như.
“Rồi, tôi khỏe rồi”
Nó vui vẻ.
“À, có ai ngoài kia không?”
Nó dò hỏi.
“Có, bạn học cùng lớp Dung Thịnh”
Khánh Vân đáp.
Gòi xong, hắn còn ở đây. Tại sao chứ? Nó ngờ vực.
“Lúc cậu ngất đi, Dung Thịnh đã cõng cậu lên phòng y tế đấy.”
Khánh Vân kể.
Nó nửa tin nửa ngờ. Hắn cũng tốt nhỉ? Nhưng sao tình tiết hắn lại có ý đồ xấu đó được?? Hay là chỉ vì muốn tiếp cận nó?
Ngàn vạn câu hỏi vì sao lóe lên trong đầu nó.
“Dung Thịnh cõng tôi á?”
Nó hỏi lại.
“Đúng vậy”
“À, hình như Dung Thịnh còn ở lại phòng trông cậu đó. Chắc thấy có lỗi nên làm vậy.”
Khánh Vân nói thêm.
“Quái, cậu ta nhiệt tình vậy”
Nó hoài nghi.
“Mà, hai cậu thân à?”
Lớp trưởng hóng hớt.
“Làm gì có”
Nó chối ngay. Khánh Vân cũng không hỏi nữa. Cuộc nói chuyện tạm dừng tại đó. Hai người cùng nhau rời phòng y tế.
…****************…
Đường Hoa Hướng Dương. Nhà số 5.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-phan-dien-cung-muon-yeu-duong-/3548198/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.