Sáng sớm tinh mơ ngày đầu tuần, Huỳnh Như nhìn mình trong gương. Trời, đôi mắt sưng húp.
“Hệ thống, mày có cách nào làm hết sưng mắt không?”
[Có]
Trường Trung học Phổ Thông An Thành.
Nó dắt xe đi vào trường, lướt qua bảng vinh danh. Tên đứng đầu khối lớp 12 là tên của nam chính. Nó ngờ ra điều gì đó.
“Nam chính là con cưng của thế giới này thì làm sao tao đứng nhất được chứ! Mày chơi tao đấy à, hệ thống?”
[Ai bảo Y chủ bốc vào nhiệm vụ kép, trách hệ thống có ích gì?]
“Mày nghĩ sao nếu ám sát nam chính?”
Đầu nó nảy số ý tưởng đen tối.
[No! Không! Đừng!! Y sẽ bị xóa sổ đó và tệ hơn là thế giới này sụp đổ]
[Hay Y chủ thử chiến lược chinh phục nam chính, viết thành bộ tình cảm ngọt ngào đi]
“Nữ chính mày vứt đi đâu rồi?”
[Ừ, nhỉ! Vấn đề oái oăm ha]
Đúng là mất hứng. Thế giờ phải làm sao? Hay nhờ phản diện đả thương nam chính trước kì thi?
Ám khí tỏa ra từ người nó.
Lớp 12A11.
Nó đến nhưng chưa thấy hắn, đoán rằng hắn đi học muộn. Thế nào, cả buổi cũng không thấy mặt đâu.
“Hệ thống, mày biết phản diện ở đâu không?”
[Y chủ tìm phản diện làm gì? Với cả hệ thống có nhắc là đừng quan tâm đến hắn mà]
“Tao đang nợ hắn tiền”
[Số tiền ở siêu thị đó à?]
“Ừ”
[Phản diện không để ý số tiền lẻ cỏn con vậy đâu. Y chủ cuỗm không trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-phan-dien-cung-muon-yeu-duong-/3548196/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.