Tim tôi run lên, vừa tỉnh dậy ba tên đầu sỏ kia đã bị giết rồi: “Đã điều tra ra là ai làm chưa?”
Tề Vũ Manh nói: “Phán đoán ban đầu là do người của thế lực thứ ba làm”.
Trong đầu tôi hiện ra biểu cảm nửa cười nửa không của anh trai Tiểu Nguyệt, cảm giác trái tim vừa được thả lỏng của mình lại bắt đầu căng thẳng.
“Giờ thi thể của họ đang ở đâu?”
Tôi hỏi.
Sau khi cuộc gọi bị ngắt máy, Vương Trung Sinh cũng lập tức gọi điện tới.
“Lâm thiếu gia, tôi là Vương Trung Sinh.”
“Ừ, ông nói đi”, Lâm Dật nhẹ thở dài, cậu nói nhỏ.
“Từ 11 giờ đêm qua đến nay, Sở An Nhiên đã hoàn thành tổng cộng 5 lần tự thức tỉnh, trong đó có 3 lần là phản ứng thức tỉnh ngắn hạn. Chỉ có một lần lúc 4 giờ sáng và lần này là tự thức tỉnh hoàn toàn, cũng có ý thức độc lập hơn nữa có thể tiến hành trò chuyện đơn giản.”
“Ừ, sau đó thì sao?”
“Nhân viên y tế của viện nghiên cứu nói đây là một dấu hiệu tốt, ít nhất là thương tích hiện tại của Sở An Nhiên đã được kiểm soát, nhưng không có nghĩa là vết thương trước sẽ không tái phát lại, vì vậy cần theo dõi thêm nữa, nhưng với tình trạng chảy máu trong sọ và hôn mê bất tỉnh trước đó của cô ấy, thì đây đã là một tin rất tuyệt vời rồi”, Vương Trung Sinh chân thành nói.
Trái tim đang căng thẳng của Lâm Dật cuối cùng cũng dịu đi đôi chút.
“Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3235007/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.