Nói một cách công bằng thì Chúc Mi là một cô gái rất tốt, mà tôi cũng biết đôi chút về thứ tình cảm kỳ lạ mà cô ấy dành cho tôi, nhưng trái tim của tôi đã hoàn toàn bị chiếm lấy bởi người con gái tên Bạch Vi, không thể chứa thêm bất kỳ ai khác nữa.
Vì thế tôi không muốn đối diện, cũng không dám đối diện, chỉ sợ cô bé này sẽ lại giẫm lên vết xe đổ của mình.
Không thèm quan tâm đến sự châm chọc của Triệu Thư Hằng, tôi nói: “Cảnh sát Tề, cô đưa chúng tôi tới cục cảnh sát xem đi, tôi muốn tìm hiểu thêm về tình hình của ba người đó.”
Tề Vũ Manh bắt một chiếc xe taxi, rất nhanh sau đó đã tới chi cục cảnh sát xảy ra vụ án. Vừa mới xuống xe, Tề Vũ Manh đã thận trọng quan sát xung quanh rồi khẽ nói bên tai tôi: “Phương Dương, anh có nhớ hôm qua tôi nói với anh đã sắp xếp cảnh sát theo dõi Lương Thành không? Cảnh sát được sắp xếp đó giờ đang ở cục cảnh sát, anh có muốn gặp không?”
Mắt tôi sáng rực lên: “Được, tôi cũng muốn xem thử. Nếu anh ta có thể thành công thì tất cả mọi chuyện dù có khó đến đâu cũng có thể giải quyết dễ dàng”.
Giọng Tề Vũ Manh không lớn, lại còn ở khoảng cách gần nên Triệu Thư Hằng chỉ có thể nghe được đôi chút.
Chúng tôi đi vào cục cảnh sát, khi đến cửa thì có một người đến đi cùng chúng tôi. Người đó chào hỏi Tề Vũ Manh, sau đó hỏi chúng tôi muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3235008/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.