Nhạc phu nhân vừa nói xong, Hạ An Lan lén nhìn bà, ánh mắt không thể nói rõ thành lời.
Nhạc phu nhân hơi ngoảnh ra sau, trong lòng hơi hoảng hốt, nhưng nghĩ có con trai, con dâu ở đây, bà còn sợ cái gì, vì thế bà nâng cằm lên: “Nhìn cái gì mà nhìn? Tôi cũng không tin lần đầu tiên của ông còn giữ đến tận hôm nay.”
Khóe miệng Yến Thanh Ti giật giật, mẹ, đừng nói nữa, mẹ đã chiếm tiện nghi lớn rồi đấy.
Nhạc Thính Phong lén thấy vẻ mặt Hạ An Lan có vẻ không đúng lắm thì vội vàng nói: “Khụ… Bác, bác cũng nghe rồi đấy, mẹ con là người rộng lượng, không cần bác phải chịu trách nhiệm đâu. Bác là nhân vật lớn, công việc bận bịu, không ngại vì dân phục vụ, chúng con đâu có thể vì chút chuyện cỏn con này mà tính toán với bác được chứ? Hay đi ăn cơm đi thôi, bác còn phải làm việc quốc gia đại sự, thời gian quý giá như thế sao có thể trì hoãn được.”
Nhạc phu nhân thật sự muốn vỗ tay khen ngợi, lời này đúng là rất êm tai.
Bà gật đầu như gà mổ thóc: “Con trai tôi nói đúng đấy, mau đi ăn cơm thôi, sao có thể làm chậm trễ thời gian của ông được. Chậm trễ của ông một phút thôi là chậm trễ chuyện của nhân dân cả nước, sao chúng tôi có thể vô lý như thế được chứ.”
Nói xong bà nhanh bước ra ngoài, khóe môi Hạ An Lan cong lên.
Chân ông bước một bước còn dài hơn so với Nhạc phu nhân đi hai bước.
Hạ An Lan đi tới bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881655/chuong-1226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.