Hạ An Lan: “Hôm nay mọi người đi nên bác tới đây.”
Nhạc Thính Phong nhìn ông: “Sau đó ở lại đây một đêm, sau đó bác còn… còn với mẹ con…”
Hạ An Lan thản nhiên: “Đều là người một nhà, ở với nhau một đêm là bình thường mà. Các con phải quen dần đi.”
Phốc…
Yến Thanh Ti không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Câu nói này thật sự là rất… rất…
Người một nhà, phải quen, hắc, thật đúng là phải quen dần thôi. Chẳng những mẹ phải quen mà bọn họ cũng phải quen. Sau này không chừng mỗi buổi sáng đều nhìn thấy bác từ trong phòng mẹ đi ra, nhìn mãi rồi cũng sẽ bình thường cả thôi.
Mặt Nhạc phu nhân đỏ tưng bừng, bà thật sự muốn bóp chết Hạ An Lan, bóp chết, bóp chết…
Về sau bà lấy đâu ra mặt mũi để gặp con dâu đây?
Bà ngẩng đầu nhìn Hạ An Lan đầy oán hận.
Hạ An Lan cười trấn an bà: “Đi thôi, mẹ các con đói bụng rồi.”
Đói?
Trong đầu Yến Thanh Ti lập tức liên tưởng tới mấy hình ảnh không quá khỏe mạnh, trời ạ, thật có lỗi, xin thứ lỗi cho con. Cô đã tưởng tượng quá nhiều rồi thì phải? Vì sao đó? Vì hao phí thể lực, mà nửa đêm thì có chuyện gì có thể gây hao phí thể lực chứ? Chỉ có… ╮(╯▽╰)╭
Nhạc Thính Phong không nói nên lời, anh cắn răng nói: “Bác, bác có biết là lúc này con rất muốn đấm bác một cái không?”
Mắt Nhạc phu nhân sáng rực, liên tục gật đầu, đúng đúng đúng, đánh nhanh đi, đánh nhanh đi nào.
Hạ An Lan gật đầu: “Hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881654/chuong-1225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.