Vương Lỗi gật đầu: “Chuyện này là đương nhiên rồi, đó là em gái con, đương nhiên chúng ta phải cho nó tiền lì xì chứ. Dạo này việc buôn bán của chúng ta tốt như vậy, về sau sẽ càng ngày càng tốt thôi, không cần quá lo lắng về tiền bạc.”
“Vậy chuyện kết hôn của con…”
Con gái lớn sắp kết hôn, nhưng mà hôn sự của con trai mình vẫn không thấy tăm hơi, bà Vương thật sự cảm thấy có lỗi với con trai mình. Lúc trước để con gái lớn có thể đến trường, con trai bà phải bỏ học đi làm công, lấy tiền nuôi em ăn học. Sau này cũng có một mối hôn sự nhưng nhà gái lại chê nhà bọn họ nghèo nên từ chối.
Vương Lỗi cười nói: “Mẹ, con cũng không vội kết hôn. Con vẫn có thể chờ một chút, cố gắng kiếm tiền mua phòng ở…
Trong lòng bà Vương tiếp tục dấy lên hy vọng, bà gật đầu: “Được... Chúng ta cố gắng thêm vài năm, kiếm tiền cho mua phòng ở.”
...
Sau một đêm tuyết lớn, bình minh lên, mở cửa sổ ra, đập vào mắt là một khung cảnh trắng xóa.
Sáng nay Thanh Ti dậy sớm hơn bình thường. Từ chiều qua tuyết đã bắt đầu rơi, trong lòng cô bé vẫn mong mỏi rằng chờ bình minh lên sẽ được nhìn thấy một thế giới tràn ngập tuyết trắng. Trong bốn mùa, Thanh Ti thích mùa đông nhất bởi vì chỉ có mùa đông mới có tuyết. Thanh Ti thấy bầu trời long lanh bên ngoài, vô cùng vui vẻ, đi dép lê nhỏ xinh của mình vào, lật đật chạy đi tìm Nhạc Thính Phong.
“Anh ơi, anh ơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880076/chuong-2063.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.