Chương trước
Chương sau
Bà Vương nghe tới đây mới thở phào một hơi: “Con đó, dù sao đây cũng là chuyện đại sự. Sao con có thể không bàn bạc với ba mẹ chồng một tiếng. May mà bọn họ đều là người hiểu lí lẽ, không so đo với con, đổi lại nếu ở thôn nhà chúng ta... Quên đi, không nói nữa. Tóm lại là từ nay về sau không được như vậy nữa, lần này vận khí con tốt, gặp lúc ba mẹ chồng vui vẻ, chẳng những không giận con mà còn cho con phong bao tiền lì xì. Về sau con phải cố gắng hiếu thuận người ta, biết chưa?”
Bà Vương dặn con gái mình một đống chuyện, thái độ làm người của bà vừa giản dị lại thiện lương, con gái lớn lần này xa nhà, tình huống nhà họ hiện giờ lại như vậy, căn bản là không thể nào giúp đỡ được cô. Cho nên bà luôn sợ con gái mình làm chuyện gì đó không đúng, chọc giận ba mẹ chồng, sau này lại phải chịu ủy khuất.
Vương Thu Vũ gật đầu: “Vâng, từ nay về sau, con sẽ hiếu thuận ba mẹ chồng. Mẹ yên tâm đi, con biết nên làm như thế nào mà.”
“Bên này trường trung học cũng sắp nghỉ đông rồi. Con yên tâm, chúng ta nhất định sẽ không để lỡ hôn lễ của con đâu. Mẹ còn muốn tận mắt nhìn thấy còn xuất giá cơ mà.”
“Vâng…” Vương Thu Vũ ôm chăn, hình dung ra bộ dáng của mẹ cô khi nói những lời này.
“Mau ngủ đi, ngày mai con còn phải đi làm đó.”
Cô gật đầu: “Mẹ và anh cũng mau đi ngủ đi, ngày mai còn phải dậy rất sớm đó.”
Mặc dù buổi sáng mai cô có tiết dạy, nhưng 6 giờ sáng mới cần rời giường, nhưng mẹ và anh trai cô thì 3 giờ sáng lại phải dậy, cán bột làm vỏ bánh và chuẩn bị nhân. Mùa đông năm nay lạnh như vậy, khổ biết chừng nào.
Cúp điện thoại, Vương Thu Vũ liền nhịn không được mà muốn rơi lệ. Nhưng mà cô cũng biết, cuộc sống chính là như vậy, xã hội này không phải ai nấy đều thể sống theo ý muốn của mình. Nhưng mà chỉ cần không mất đi hy vọng, thì nhất định sẽ có thể có những ngày tốt đẹp về sau.
Ở đầu dây bên kia, bà Vương và con trai tính xong tiền thu vào hôm nay, trừ lại tiền vồn, đem toàn bộ lợi nhuận cất đi. Đối với bọn họ mà nói, đây là thời điểm vui vẻ nhất sau một ngày bận rộn.
Bà Vương đấm đấm thắt lưng đau nhức rồi nói: “Hôm nay em gái con đã đi đăng ký kết hôn, mẹ chồng con bé cho nó một phong bao đỏ. Con bé có thể kết hôn với Trần Phong như thế, mẹ cũng yên tâm.”
Vương Lỗi hừ một tiếng: “Đó là do tên tiểu tử Trần Phong kia vận khí tốt nên mới gặp được Tiểu Thu nhà ta.”
Ở nhà, tình cảm của anh và Vương Thu Vũ là tốt nhất. Từ khi ba qua đời, Vương Lỗi đã chăm nom hai cô em gái từ nhỏ đến lớn. Đối với anh mà nói, em gái anh là người tốt nhất, không hề kém Trần Phong chút nào.
“Ngày mai, con sẽ gửi tiền thu được tháng này ra ngân hàng.”
Bà Vương gật đầu: “Đúng, gửi tiền vào ngân hàng là tốt nhất, bằng không cứ để tiền trong nhà thế này thì một chút cũng không an tâm.”
Bà nói xong, do dự chút rồi nói: “Tiểu Lỗi à, em gái con hai tháng nay vẫn gửi tiền về. Mẹ nghĩ về sau hay là chúng ta không gửi vào ngân hàng nữa, chờ đến khi được một khoản tiền, đến lúc em gái con kết hôn kết hôn thì cho nó, con thấy thế có được không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.