Thật ra là Nhạc Thính Phong không thích chuyện tự nhiên có một cái khăn quàng cổ giống khăn của cậu như đúc quàng trên cổ Lộ Tu Triệt. Nhỡ đâu lại khiến người khác hiểu lầm rằng bọn cậu là đôi tình nhân bé bỏng thì biết làm sao bây giờ?
Cậu và Thanh Ti là anh trai em gái, nếu như có ai đó thật sự hiểu lầm thì cũng không sao, bản thân cậu biết là được. Nhưng Lộ Tu Triệt và Thanh Ti thì khác, bọn họ không phải anh trai em gái. Huống chi Nhạc Thính Phong căn bản cũng không muốn để dì Tiểu Ái phải vất vả cho người khác ngoài cậu và Thanh Ti. Đương nhiên Tiểu Trạm còn nhỏ thì không tính, chuyện chăm sóc cho bé là điều không thể tránh khỏi rồi, nhưng người khác thì không được.
Khóe miệng Lộ Tu Triệt co rút, trên mặt thể hiện bộ dạng chua xót, ê ẩm nói: “Nhạc Thính Phong, dì ấy còn không phải là mẹ vợ của cậu mà cậu đã che chở cho dì ấy như vậy rồi.”
Nhạc Thính Phong vừa nghe thế thì đá Lộ Tu Triệt một cái: “Cậu nói linh tinh bậy bạ gì đó. Nếu cậu nói bậy, tớ cũng cho cậu một trận đó.”
Nhạc Thính Phong nhíu mày, mẹ vợ cái gì chứ?
Nói linh ta linh tinh, tên Lộ Tu Triệt này trong đầu không có ý nghĩ gì tốt đẹp cả. Vậy thì càng không thể để cho cậu ta quàng khăn quàng cổ giống Thanh Ti được.
Lộ Tu Triệt bĩu môi, cái tên giả vờ giả vịt này, hừ...
Khi vào học, Nhạc Thính Phong nhét khăn quàng cổ vào cặp xách. Mải nghĩ tới khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880077/chuong-2064.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.