Trần Phong vội vàng chạy tới chỗ tầng hầm Vương Thu Vũ thuê trọ, khi đó trời đã tối mịt.
Không có Thanh Ti cùng Nhạc Thính Phong ở bên cạnh, phải ở một mình cùng với Vương Thu Vũ, trong lòng Trần Phong chỉ thấy khẩn trương. Sau khi xuống xe, anh nằm xuống hít đất hai chục cái mới cảm thấy tốt hơn một chút.
Vương Thu Vũ cũng không có nhiều đồ đạc gì để thu dọn, chỉ có một cái vali hành lý, một cái túi bện và hai chồng sách.
Cô vốn sống tiết kiệm. Lúc còn học trong trường, các nữ sinh khác trong ký túc xá hầu như cứ đến cuối tuần liền đi dạo phố hoặc đi hẹn hò, chỉ có cô là không ngừng đi làm thêm kiếm tiền. Vậy nên quan hệ của cô cùng với các nữ sinh khác thật sự rất bình thường.
Tiền làm thêm cô dành để đóng học phí và trang trải sinh hoạt phí, giúp đỡ gia đình rất nhiều.
Vậy nên cô rất ít khi mua quần áo, đồ đạc trong nhà tự nhiên cũng rất ít.
Trần Phong chẳng kịp làm gì giúp cho Vương Thu Vũ. Anh một tay cầm túi, một tay vali quần áo xách đi.
Vương Thu Vũ nhìn sau lưng Trần phong, cảm thấy cánh tay anh thật mạnh mẽ, bờ vai cũng thật rộng.
Bỗng nhiên lại nhớ lúc bị té xỉu, anh bế cô lên xe, vô cùng vững vàng.
Vương Thu Vũ giật mình, nhất thời mặt đỏ bừng lên. Cô vội vã đưa hai tay lên che mặt, tự nói với bản thân mình đừng có nghĩ loạn nữa. Nhưng cái ý niệm kia vừa mới toát ra trong đầu lại chẳng thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879960/chuong-1947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.