Tuy rằng nói vậy nhưng trong lòng Trần Phong có chút mất mát, anh đâu muốn làm anh trai cô chứ. Nhưng anh cũng không dám nghĩ nhiều. Về mặt tình cảm anh vẫn luôn ở thế hạ phong, chung quy chỉ cảm thấy bản thân anh không xứng với người xuất thân đại học danh tiếng như Vương Thu Vũ. Vậy nên cho dù về điểm này anh thật sự có ý, cũng chỉ là trộm nghĩ, chứ không dám biểu lộ ra.
Vương Thu Vũ lau đi giọt lệ trên khóe mắt: “Cái đó…. về sau này tôi gọi anh là anh Trần Phong. Anh cũng đừng cứ gọi tôi là cô Vương mãi thế. Ở nhà tôi mọi người đều gọi là Tiểu Thu.”
Cô thầm nghĩ, có thể gọi anh một tiếng “anh” cũng tốt. Ít nhất quan hệ cũng kéo gần hơn một chút.
Trần Phong không phải lần đầu được người ta gọi là anh, thế nhưng Vương Thu Vũ vừa gọi một tiếng, đã khiến cho tim anh cảm thấy ấm áp. Anh tránh ngượng ngùng vội vã nói: “Tiểu… Tiểu Thu, tên em thật là dễ nghe, vậy… bây giờ em lên xe trước đi, anh đi đem sách lại đây.”
Mặt Vương Thu Vũ có chút nóng lên, gật đầu: “Ừm, được.”
Vương Thu Vũ nhìn theo bóng dáng Trần Phong biến mất mới lên xe, cô vỗ vỗ gương mặt mình đang nóng bừng, trong lòng có chút ngọt ngào khó tả. Cô lơ đãng nhìn sang bên, trên kính xe dường như hiện lên bóng một người, tựa hồ là Tôn Khải. Vương Thu Vũ sợ tới mức trong lòng run rẩy, cô vội vã khóa chặt cửa xe lại. Trần Phong hẳn là sẽ rất nhanh quay trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879961/chuong-1948.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.