Thanh Ti rất khó hiểu, vốn định muốn giúp ba xin thêm chút tiền tiêu vặt, đùng một cái sao lại thành không những không xin thêm tiền mà ngược lại còn giảm một nữa vậy?
Cô gái nhỏ lắc lắc đầu không hiểu, hôm đó không phải tự ba nói, để cô bé về nhà thương lượng với mẹ xem có thể cho ba thêm chút tiền tiêu vặt được không?
Cô bé thật sự nghĩ không thông, có điều cô bé cũng không nghĩ quá nhiều, dù sao ba nói đủ, có lẽ là đủ.
Nhạc Thính Phong đạt được mục đích, cúi đầu xuống, môi cong lên để lộ ra một nụ cười mỉm xảo quyệt.
Cậu đưa tay gắp cho Thanh Ti một miếng súp lơ: “Thanh Ti, ăn nhiều rau một chút.”
Thanh Ti miễn cưỡng gật đầu, cô bé không thích ăn cái này, cảm giác không cần biết làm thế nào đều thấy không ngon.
Cặp vợ chồng già Hạ gia mím môi cười không ra tiếng, con gái và con rể thế này, cũng coi như hương vị giữa vợ chồng. Có điều, cụ ông thân là một người đàn ông, đối với việc này cảm thông sâu sắc, ít nhiều có chút đồng cảm với Du Dực. Ông suy nghĩ, hay là ngày mai giấu con gái cho con rể một chút tiền tiêu vặt là được rồi.
Trong lòng Du Dực kêu khổ cũng không được, đều tại hai đứa nhóc này, hại chết anh rồi.
Thanh Ti vô ý, cô bé xuất phát từ lòng tốt, muốn giúp anh xin thêm chút tiền tiêu vặt, nhưng còn Nhạc Thính Phong cái tên nhóc nghịch ngợm này thì không phải, tiểu tử thối rõ ràng là cố ý nói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879823/chuong-1810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.