Cho nên, số tiền này... tất nhiên không cần phải để anh thiệt thòi, để anh không đủ tiền tiêu.
Du Dực sững sờ một lúc, vui mừng ôm chặt lấy Tiểu Ái: “Anh biết là vợ là tốt nhất mà, thương anh nhất.”
“Ây da...”Tiểu Ái đột nhiên kêu lên một tiếng.
Du Dực cũng cảm nhận được, cái bụng căng tròn của Tiểu Ái bỗng lồi lên một cục, nhóc con ở bên trong không chịu an phận rồi.
Du Dực đưa tay đặt lên bụng của Tiểu Ái, nhẹ nhàng sờ bụng, giọng nói có chút hung dữ: “Nhóc con lại đạp em rồi, vợ à em cố chịu đựng thêm chút nữa, sắp rồi, đợi nó ra ngoài, em xem anh sẽ xử lý nó thế nào.”
Cái thai trong bụng dường như nghe hiểu những lời Du Dực nói, lập tức bất động.
Tiểu Ái vỗ vỗ tay Du Dực: “Được rồi được rồi... anh đừng có nói những lời dọa dẫm đó, làm con sợ rồi.”
Du Dực nghiêm túc nói với Tiểu Ái: “Anh thấy nhóc con này chính là thiếu dạy dỗ, vợ à, anh nói em nghe nó là con trai, không phải là con gái đâu, em không được quá nuông chiều nó, sau này việc dạy dỗ nó em đừng bận tâm, giao cho anh.”
Những lời này, Du Dực không chỉ nói một lần, Tiểu Ái gật đầu: “Được được, giao hết cho anh.”
Du Dực hôn một cái lên má cô: “Anh đi lấy thau nước nóng cho em rửa chân.”
Tiểu Ái mỉm cười nhìn anh đi vào trong, cô cúi đầu xoa xoa cái bụng tròn của mình, những ngày tháng này có lẽ là do Thượng Đế thấy cuộc đời cô trước đó quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879824/chuong-1811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.