Lộ Hướng Đông lắc đầu, lực bất tòng tâm, hắn thực sự không qua mặt được ông lão, chỉ cần ông còn sống ngày nào, là không ai có thể đấu được với ông.
Dư Mộng Nhân cảm thấy giận dỗi thế là được rồi, ánh mắt cô ta nhìn Lộ Hướng Đông dần dần dịu lại, cô ta nói: “Tiểu Phàm, con lại đây…”
Dư Viễn Phàm do dự một lúc rồi đến bên cạnh giường: “Đã muộn lắm rồi, bác sĩ dặn dò mẹ phải nghỉ ngơi thật tốt.”
Dư Mộng Nhân nắm chặt lấy tay cậu, nhìn về phía Lộ Hướng Đông: “Đây là ba của con…trước đây mẹ đã nói với con rồi, ông ấy là một người vô cùng tốt, chỉ là … không làm trái lời ông nội được mà thôi.”
Dư Viễn Phàm không giữ chút thể diện nào cho Lộ Hướng Đông: “Rất tốt? Nếu con vẫn còn là đứa trẻ lên ba thì chắc con sẽ tin, nhưng bây giờ thì làm sao tin được? Rất tốt, mà bao nhiêu năm nay không thèm đến tìm con, rất tốt mà lại đánh mẹ đến sảy thai?”
Lộ Hướng Đông vội vàng giải thích: “Tiểu Phàm, nghe ba nói, ba thực sự không biết…không biết rằng khi rời xa ba, mẹ con đã mang thai con… còn về chuyện mẹ con sảy thai, ba biết ba có xin lỗi thế nào cũng vô ích, nhưng… thực sự là ba cũng có nỗi khổ của riêng mình…”
Anh ta nhìn Dư Mộng Nhân cầu cứu, cô ta thở dài nói: “Tiểu Phàm, cho dù đến tận bây giờ mẹ vẫn hận ông ấy, mẹ cũng không định tha thứ cho ông ấy, nhưng… mẹ hiểu ông ấy, mẹ tin những gì ông ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879598/chuong-1585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.