Đội trưởng Thái nói với hắn rằng có khả năng bị bắt cóc, ba hắn mắng hắn té tát, bản thân hắn cũng cực kỳ sợ hãi, thế nên từ sáng đến tối đều bận bịu đi tìm con, không dám ngơi nghỉ.
Sau đó vẫn không tìm được, chán nản uống rượu giải sầu, cả ngày đều chau mày lo lắng sợ hãi sẽ không tìm thấy Lộ Tu Triệt nữa. Thế nên hắn lại càng không có tâm trí đâu nghĩ đến chuyện của hai mẹ con Dư Mộng Nhân.
Mặc dù sau đó đã có tin tức về Lộ Tu Triệt, nhưng không hề khiến người ta bớt lo chút nào, ngược lại còn dằn vặt Lộ Hướng Đông tưởng như chết đi được, ai biết được rằng người cứu Lộ Tu Triệt lại là nhà họ Hạ.
Lộ Tu Triệt bận xin lỗi, bận chuộc tội, bận bị ba mình đánh, cứ như thế, lại càng không nhớ đến Dư Mộng Nhân và Dư Viễn Phàm.
Nếu không phải vì tin nhắn hôm nay của Dư Mộng Nhân, có lẽ phải một thời gian dài về sau, Lộ Hướng Đông sẽ không nhớ đến cô ta.
Đến nhà Dư Mộng Nhân, nhìn thấy cậu thiếu nhiên đột ngột xuất hiện, Lộ Hướng Đông mới bỗng chốc nhớ ra, ôi, suýt nữa thì quên mất cậu con trai lớn còn chưa được gặp mặt.
Dư Viễn Phàm lùi về sau một bước: “Cha? Xin lỗi, tôi không có ba, nửa đêm canh ba ông xông vào nhà tôi, rốt cuộc muốn làm gì?”
Lộ Hướng Đông vội vàng giải thích với cậu ta, nhưng cậu thiếu niên cơ bản không hề động lòng, khi nói đến ba mình, thậm chí trên mặt cậu còn lộ vẻ châm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879597/chuong-1584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.